Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 37: 37: Mẹ ! Là Con Kêu Em Ấy Về tại dưa leo tr.
-Tại Lục thị-
Anh vẫn còn làm việc.
Trời đã tối , giờ này ai cũng về nhà nghỉ ngơi rồi chỉ còn anh ở lại công ty mà thôi.
Anh đang sắp xếp lại lịch trình , dự án ngày mai để có thể trình bày một cách gọn lẹ và dễ hiểu.
Tối nay anh dự định sẽ ngủ lại ở công ty và không về nhà.
Nằm trên ghế xoay , chợp mắt nhưng lại không ngủ được.
Mở điện thoại lên xem mới chỉ có mười một giờ đêm.
Anh hơi nhíu mày lại , cảm thấy đầu hơi đau , anh bất giác đưa tay lên xoa đầu mình.
Xoa được vài lần cảm giác đỡ hơn , anh mới yên tâm ngủ
Trời tối , mẹ cô mới thức giấc vì Khả Ái gọi:” Mẹ ơi , dậy ăn tối thôi mẹ ngủ lâu rồi ” Mẹ cô chợt tỉnh giấc , nắm lấy tay Khả Ái , hi vọng bừng sáng.
Nhưng thái độ của Khả Ái không hiện rõ sự vui mừng.
Bà vội hỏi:” Tiểu Tuyết chưa dậy sao?? “
Khả Ái không đáp chỉ gật đầu.
Tinh thần mẹ cô suy sụp hẳn sau khi thấy Khả Ái trầm ngâm
” Vậy hả ? ” kèm theo là nỗi buồn nặng trĩu khó có thể tả được
” Đúng rồi.
Mẹ yên tâm đi con kiểm tra rồi Tuyết Tuyết cũng đã hạ sốt rồi ạ ” Khả Ái trấn an
” Ừ ” Nghe câu nói vừa rồi của Khả Ái , mẹ cô cũng đã đỡ lo hơn rồi.
Mẹ cô rời khỏi giường, đi xuống dưới nhà.
Dì Lâm đã ngồi chờ sẵn ở bàn ăn , thấy mẹ cô xuống liền đứng dậy nhường chỗ cho mẹ cô.
Mẹ cô ngồi xuống , Khả Ái đưa đũa cho mẹ rồi lấy muôi xới cơm vào bát.
Đưa cho mẹ , Khả Ái nói:” Ăn đi mẹ.
Hôm nay có món mẹ thích.
Dì Lâm nói cần bồi bổ cho mẹ “
Mẹ cô không nói gì chỉ ngồi ăn.
Khả Ái len lén nhìn qua dì Lâm như hỏi thăm ý kiến.
Dì Lâm lắc đầu , ý của dì là để mẹ cô ăn tự nhiên
Khả Ái hiểu ý , liền im lặng không dám ho he gì nữa
Ăn được một chút , mẹ cô tức giận quay sang hỏi dì Lâm:” Sáng nay con bé về à ?
Dì Lâm không dám giấu liền gật đầu:” Dạ đúng rồi “
” Ừm ” Mẹ cô lại tiếp tục ăn
” Mẹ ! Là con kêu em ấy về ý ” Khả Ái nói
” Ừ ” Mẹ cô nói ngắn ngủn , Khả Ái còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nữa
Bầu không khí lại tĩnh lặng , đồng hồ vẫn kêu liên tục.
Ăn xong , dì Lâm rửa chén , còn mẹ cô đi ngủ , Khả Ái nằm canh chừng cô.
Mẹ cô cứ đòi nằm cạnh cô nhưng Khả Ái khuyên nên mẹ cô cuối cùng cũng chịu đi về phòng mình nằm nghỉ.
Khả Ái nằm ngay cạnh chỗ cô tiện thể nhìn cô rõ hơn
Sáng hôm sau , Khả Ái tỉnh dậy đã là tám giờ.
Dậy đi về phòng mình , Khả Ái thay đồ rồi xuống ăn sáng.
Đi xuống , thấy mẹ , ông nội và dì Lâm đã ngồi ăn sáng tự bao giờ.
Thấy Khả Ái xuống , mẹ cô hỏi:” Sao dậy muộn thế ? “
” Dạ tại vì con ngủ muộn vào hôm qua ” Khả Ái ngồi xuống giải thích
” Ừm làm gì thì làm ngủ sớm vẫn tốt hơn ” Mẹ khuyên Khả Ái
Khả Ái không nói gì , chỉ gật đầu thôi.
Dì Lâm đưa đũa cho Khả Ái , Khả Ái nhận lấy:” Con cảm ơn “
Dì Lâm gắp đồ ăn vào bát Khả Ái rồi nói:” Ăn nhiều vào nhé ” Khả Ái gật đầu
Bữa ăn diễn ra nhanh chóng.
Mẹ thì bận làm một số việc trong nhà nên Khả Ái lại có nhiệm vụ canh chừng cô.
Khả Ái đi pha cho cô cốc sữa.
Pha xong Khả Ái đi lên lầu.
Khả Ái mở cửa đi vào.
Vào trong phòng cô , Khả Ái đặt cốc sữa lên mặt bàn , ngồi xuống giường cô đang nằm rồi thở dài một cái.
Cô vẫn nằm im một chỗ , không hề có cử động gì cả.
Khả Ái nhàm chán nên lấy sách ra đọc.
Đang đọc hay thì mắt Khả Ái cũng chuẩn bị rít lại.
Khả Ái lắc đầu vài lần , cố gắng mở mắt ra đọc tiếp.
Thế nhưng mệt nên lại ngủ
Chợp mắt được một lúc , Khả Ái thấy mình hình như nghe tiếng ai đó nói gì đó , nhưng lại không rõ.