Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 17: Vị linh dược đầu tiên tại dua leo tr
Cùng trong nhà hàng nam phan,tổng bộ
tại 1 phòng làm việc xa hoa, nam nhân bảnh trai mặc vest trắng
trên ghế giám đốc thấy điện thoại liền bốc máy
“Alô…cho hỏi ai vậy..”
“Chào ngài…tôi là antro…falalep antro..”
“Ahh..ah..có phải ngài falalep antro chủ tịch tập đoàn economic
groups synthesis technology..” vị giám đốc áo trắng này sợ hãi
nói
“Uhm..phải rồi…tôi có chuyện gấp không thể nói lâu với ngài
được, có việc này không biết có thể nhờ ngài giúp đỡ không”
“Vâng…rất vui lòng được giúp đỡ ngài..”
“Uhm..chủ tịch của tôi, hiện giờ đang ở nhà hàng của ngài chi
nhánh quận 3, giờ có lẽ đang cần chút giúp đỡ…” nói tới đây liền dừng lại dụng ý rất rõ
Vị giám đốc này rất rõ ý này liền hợp tác nói tiếp ” vâng
tôi sẽ cử người tới tận nơi giúp đỡ ngay lập tức…”
“Uhm..vậy cảm phiền ngài..” giọng nói mang ý thượng vị giả rõ ràng, giọng khách sáo nhưng lại rõ ý ra lệnh không thể phản
kháng
……
Tại 1 nơi khác chính là văn phòng làm việc tại chi nhánh nam phan q3.
“Thưa giám đốc,..tôi nghe…”1 nữ nhân uyển chuyển mặc váy áo
công sở hàng hiệu để lộ ra vòng eo nhỏ bé bốc máy trả lời
“Nghe rõ đây…tại phòng số..bàn…chính là 1 nhân vật không
thể xâm phạm, cô lập tức xuống đó, dùng mọi giá cũng phải
quan hệ…rõ chưa”
“Dạ, thưa giám đốc…”
“Uhm..có thắc mắc gì tính sau…mau làm đi”
“Dạ..”
…….
Tại phòng ăn, thiên đang có xu hướng muốn bắt lũ dài dòng này rồi giống như bắt cóc uy hiếp để đến phòng nấu ăn
Chỉ tức là chủ tớ nhà này cứ dài dong mãi nào thì nhà hàng đảm bảo không có vấn đề dinh dưỡng …
Nào thì nhà bếp đều tiệt trùng, kiểm tra kỹ càng…
Làm 3 người nóng nảy này tức sôi gan lên dù giải thích thế nào cũng không có tác dụng.
2 tên ngốc kia cứ chỉ biết giải thích này nọ không chịu hiểu
cái gì “xem ớt” của thiên. thật là ngu ngốc tới cực điểm
“Cạch..cach…” tiếng giày cao gót gõ nhẹ lên sàn
Sau đó là 1 người phụ nữ mặc đồ công sở sang trọng,xinh đẹp bước tới
“Xin tự giới thiệu, tôi là tạ trọng đình, giám đốc ở đây…quý khách có yêu cầu gì xin cứ nói với tôi..”
“Tốt..hi vọng cô không ngu ngốc giống 2 tên này…” lão Hào tức tối chỉ vào mặt 2 tên ngốc kia mắng xối xả.
Thất thố, lần đầu tiên lão thất thố như vây, phạm vào sai lầm
giao tiếp như vậy. Lão Hào bây giờ không hề giống 1 vị chủ
tịch 3 tập đoàn lớn quyền cao chức trọng, mà như 1 tên lưu manh
máu nóng, bồng bột
Thấy thái độ của lão, Tạ Trọng Đình cũng bất ngờ, không phải sếp bảo đây là 1 vị khách cấp cao hay sao, sao nóng tính như
vậy
“Nghe đây..tôi muốn đến nhà bếp xem..”
Nghe được yêu cầu này, ban đầu vị giám đốc này cũng nghĩ tới
nhiều chuyện, nhưng nhớ lại sếp nói, cô liền dẹp bỏ qua 1 bên
cúi đầu xoay người nửa vòng đưa tay phải làm động tác mời
“Được..vậy mời các vị theo tôi..”
Sự dứt điểm và quyết đoán của người con gái này lập tức sinh ra sự đối lập với 2 tên ngốc kia, đến bà thu sương cũng không
kịp thích ứng ngây ra.
Sự chuẩn bị nổi bão, chửi mắng của ông hào định phun ra cũng không kịp nuốt lại, miệng nghẹn 1 cục
Thiên thì lại vui vẻ, nhanh chân bước theo vị cô nương xinh đẹp,
eo nhỏ này, hoàn toàn ngây thơ và trong sáng đến cực điểm. Chỉ thiếu điều tung tăng như chim sẻ nữa thôi
Mặc dù hắn ăn mặc giản dị, quần áo rẻ tiền, nhưng mặt mũi
sáng sủa, thân cao da trắng, mũi cao, miệng nhỏ, có mấy phần
giống người mỹ, lại có phần giống 2 ông bà mặc đồ sang trọng
này.
Cho nên vị giám đốc Tạ này mặc định hắn thành người nhà của
ông bà. Sự đối xử cũng lễ phép, lịch sự vô cùng
Lần đầu tiên trong kiếp sống bần hàn này của thiên được người
ta xem là người, hắn lâng lâng bước đi như bước đi trong vườn hoa
Bước vào không gian Nhà bếp, can phòng rộng phải gần 200m2, ngăn nấp, sạch sẽ như gương
Qua lại hơn chục đầu bếp áo quần trăng tinh, làm việc cẩn
thận, tay chân nhanh lẹ, thuần thục. Có thể thấy đầu bếp ở đây đều là tuyển từ những người ưu tú nhất mà ra
Thiên khấp khởi bước đi, mặt vẫn thoải mái tựa như đi dạo,
nhưng linh thức không ngừng cảm nhận sức sống và ba động năng
lương trong không khí.
Dọc theo Hơi thở năng lượng mỏng manh này, thiên đi tới phòng để đồ ăn tươi sống
Nơi này giống như 1 cái tủ lạnh loại lớn, giữ không khí sạch
sẽ thoáng mát, bày vô số loại rau củ đủ loại một cách gọn
gàng
Bên trái là các loại rau, phía sau là các loại củ, bên phải là quả chín.
Đáng tiếc khi bước tới đây, thiên lại hoàn toàn mất dấu của ba động năng lượng, hắn uể oải, vậy là linh dược của hắn đã bị sử dụng, nấu chín mất rồi
Thấy vẻ mặt thiên mất hồn, 2 ông bà lão nhìn mà thấy chua sót. Không biết an ủi thế nào.
Đang định đi về, thiên đi qua 1 phụ bếp đang cắt dưa leo bỗng thiên dừng bặt lại
Là linh khí
Mắt thiên hướng tới mấy cái hột ớt nằm ở mép cái thớt của phụ bếp này.
Tia Linh khí bé nhỏ chính là từ đây mà phát ra. Mắt thiên lóe
tia sáng mừng rỡ, tay nhanh như cắt đưa tới lướt qua con dao sáng bóng của vị phụ bếp này đưa tới nhặt 3 hạt ớt ở bên góc bên kia cái thớt.
Bà thu sương thấy cảnh này liền hoảng sợ hét lên, ông hào nhanh như cắt tiến tới, tay phải muốn chụp lấy con dao sắp chặt vào tay thiên.
Giờ khắc này, thân thủ của ông cũng triệt để bại lộ. Chân khí hùng hồn, thân pháp nhanh như chớp,.Nhưng..
Bàn tay ông vẫn chậm 1 chút
khoảng cách còn thiếu 1 chút
trong lòng ông gần như la hét trong tuyệt vọng
Không lẽ cậu bé đáng yêu này lại phải cụt tay phải ngay trước mắt ông sao..ông không cam tâm
Đáng tiếc, ông bà này là do lo lắng quá mà mất khôn mà thôi
Họ thật sự nghĩ thiên là cậu bé ngu ngốc hay sao..
“Keng…xoảng..keng” con dao xui xẻo chém vào tay thiên
Nhưng lại không hề có máu me phun ra, ngược lại vang lên 1 tiếng
“keng” khó hiểu rồi bị lực phản chấn rời tay người phụ bếp
rớt xuống bàn cái “xoảng”, lộn 1 vòng rồi rơi xuống đất nghe
cái “keng”
Con dao làm bằng hợp kim công nghệ cao, không những sắc bén mà
còn cứng rắn vô cùng, không ngờ chạm vào bàn tay da thịt của
thiên lại chỉ thể kêu lên 1 tiếng “keng” rồi bất lực rơi xuống
Có thể thấy lực phòng ngự của thiên mạnh đến mức nào, đây
còn là long mạch vừa kích phát được 1 ngày, nếu như kích phát hoàn toàn, thì còn đáng sợ tới mức nào.
Bất ngờ nhìn con dao nằm dưới đất và bàn tay nguyên vẹn của
thiên, cả tên phụ bếp và ông bà lão lẫn cả vị giám đốc Tạ
đều hoảng sợ ngây người.
Đây còn là người sao
Hắn lấy tay không đỡ dao mà không mảy may..đây còn là người sao.
Lấy được 3 cái hạt của “hỏa long thiên ma thụ” thiên vui vẻ
ngắm nghía, hồn nhiên không hề biết bản thân mình sắp bị liệt
vào sách đỏ những động vật quý hiếm việt nam
Trở tay 1 cái 3 cái hạt này đã biến mất, thiên nhìn lại các
cụ, làm động tác ra về sau đó lễ phép chào hỏi vị chủ tịch
tạ này, sẵn tiện hỏi luôn nơi cung cấp thực phẩm của nhà hàng
Giọng nói hắn ngọt ngào như rót mật, khiến phụ nữ 30 tuổi
thành đạt như tạ trọng đình này cũng khó nhịn mà khai hết
sạch.
Sau đó thậm chí còn nói chi tiết rõ ràng, rồi béo má hắn 1
cái, cười ngọt ngào tiễn đưa hắn về nữa. Mãi đến khi bóng
người lên xe đi về rồi mới giật mình phát hiện biểu hiện mê
trai của mình thật…đáng khinh, 2 má cũng quá mắc cỡ mà đỏ
rầng
Thật ra cách nói chuyện này của thiên dù bình thường, nhưng chớ quên hắn là ai.
Là chí tôn mộc hệ yêu tôn. Mộc năng vốn bẩm sinh tràn đầy sức
sống và sự quyến rũ, thậm chí còn có chút tác dụng gây tê
tinh thần và kích dục.
1 thân yêu lực dù không còn bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến thân thể vô tình mang theo hấp dẫn tới mọi sinh mạng.
Sự hấp dẫn này sẽ không loại bỏ bất kì ai, chỉ cần là sinh
vật sống thì đều sẽ hướng tới nơi giầu sinh mạng hơn, giống
như hoa hướng dương luôn yêu mặt trời vậy
“Thiên..con nói đi ..tại sao con dao đó không làm con chảy máu”
lật đi lật lại bàn tay trắng mịn của thiên bà thu sương cũng
khó hiểu
Lúc này bà còn lo lắng mà kiểm tra kỹ càng xem có trật gân
gãy tay không, nhưng bây giờ thì bà chỉ còn lại nghi hoặc
“Ah…có gì đâu..may mắn thôi…tại anh đó dùng lực quá nhẹ
thôi mà.. tay con cũng đâu phải làm bằng bột mì đâu mà dễ đứt
vậy..hj” hắn nói như thể con dao là sợi bún vậy.
Mức độ nói xạo không đỏ mặt này, dù là ai cũng không cách nào nghi ngờ được nữa.
……
Tấp vào 1 quán cà phê, họ cố ý chọn 1 phòng lạnh đặc biệt kín đáo để nói chuyện
“Thiên..con..đi theo ta đi…” bà lão này tình cảm đậm đà, mở miệng dụ con nít
“Sao vậy bác..”
“Ta điều tra rồi…con sống ở đây quá cực khổ…chi bằng theo ta đi, con không cha, không mẹ, ta và ông ấy sẽ làm cha mẹ con”
Ông hào hiếm có lúc thành khẩn như vậy, nghe vợ nói còn gật gật đầu.
“Nhà ông và bác quá giầu, con sống không quen…”
Cách xưng hô đặc biệt
Gọi bà là bác nhưng ông hào nhỏ hơn bà 6 tuổi lại bị gọi là
ông, khiến mạch suy nghĩ và văn chương của ông già này bị rối
tung lên, vừa bực lại vừa buồn cười
“Giầu cái gì ah…con không cần phải lo lắng cái này..”
“Với lại, bây giờ con đang gặp nguy hiểm lắm con biết không”
“Hôm nay, đã có người muốn bắt cóc con…chuyện lá phù đã bị lộ rồi…con hiểu ý ta không”
“Bác quá lo rồi,..con không sợ chúng..bác coi ..” thiên giơ cánh
tay lên khoe cái bắp tay trắng nõn “khỏe mạnh không” mặt hắn
hiện lên nét ngây thơ
“Thiên…đây là chuyện lớn..con còn không biết thế giới này còn nguy hiểm cỡ nào đâu, chút võ của con..không thể nào chống
lại được họ”
“Nếu chuyện lá phù mà bị bại lộ, e rằng con sẽ bị họ bắt đi mất”
Lời bà thu sương đã vô tình tiết lộ ra 1 tin tức về thế giới võ giả cường đại hơn nữa.
THIÊN cố ý gặng hỏi để tìm hiểu, nhưng hình như cả 2 đều sợ hãi gì đó không dám nói ra nửa lời
Mặc dù thất vọng, nhưng hắn tin rằng, mình sẽ nhanh chóng gặp
được chúng mà thôi, với lực lượng của hắn bây giờ cũng đủ tự vệ, chờ mấy ngày nữa thôi là sẽ có vốn liếng sinh tồn rồi.