Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 1: 1: Sinh Nhật Lần Thứ 22 tại dưa leo tr.
Đêm đến ở căn biệt thự nhà họ Thường, ánh đèn chiếu sáng đại sảnh nơi đang diễn ra buổi tiệc sinh nhật của đại tiểu thư tập đoàn Thường thị, khách mời đều là những người giàu có hoặc quan chức cấp cao ở trong giới thương trường của ba cô.
Trên bàn lớn toàn là những món ngon của lạ được bày biện rất đẹp mắt, ở giữa chính là chiếc bánh sinh nhật do đầu bếp rất nổi tiếng làm ra.
Tất cả những thứ này đều được chuẩn bị cho ngày trọng đại của gia tộc, ngày sinh thần của thiên kim đại tiểu thư Thường Hi.
Từ trên lầu, một cô gái bước xuống, trên chân cô mang một đôi giày cao gót được tạo hình theo giày thủy tinh của Cinderella của hãng giày cao gót sang trọng Jimmy Joo.
Nhìn từ trên xuống dưới hay từ bất cứ góc độ nào cũng thấy Thường Hi nổi bật nhất giữa đám người đang có mặt ở buổi dạ hội.
Chỉ một chiếc váy trắng thuần đã khiến cô trông như một đóa hoa bạch hồng lộng lẫy.
Mái tóc đen nhánh được duỗi thẳng của cô rủ xuống một phần, mềm mại và ngoan ngoãn nằm trên bờ vai trắng nõn.
Nếu như nói Thường Hi là một đóa bạch hồng thì phần trễ vai của chiếc váy chính là những chiếc cánh hoa mượt mà như tơ lụa, nhẹ nhàng bao lấy bờ vai tuyệt đẹp.
Cùng với phần eo váy ôm sát tạo hiệu ứng thon gọn, rồi lại đến chân váy bồng bềnh, thêm cả một vài món phụ kiện nhỏ, nói cô là tâm điểm chú ý quả không ngoa.
MC cầm micro lên và bắt đầu nói những lời mở màn cho bữa tiệc:
“Xin chào mừng tất cả các quý ông quý bà đã dành thời gian đến vợ bữa tiệc sinh nhật của cô gái xinh đẹp nhất ngày hôm nay, xin được mời thiên kim đại tiểu thư Thường Hi lên sân khấu.
” – MC nói xong, liền đưa tay về phía tay trái, trên mặt Thường Hi từ nãy đến giờ đều nở một nụ cười rạng rỡ, hàm răng trắng đều lộ ra làm nổi bật lên gương mặt xinh đẹp.
Cô chậm rãi bước từng bước hướng đến phía sân khấu, đôi giày cao gót sang trọng nện xuống dưới sàn gạch tạo nên tiếng “cộc, cộc”.
Phía bên dưới, người đàn ông trung niên đang khoác tay một người phụ nữ.
Bà ta nhìn trông có vẻ trẻ hơn người đàn ông kia vài tuổi.
“Bố, mẹ.
Nhìn chị hai hôm nay quả thật xinh đẹp, không giống như con… ” – Một cô gái bên cạnh người phụ nữ nhỏ giọng nũng nịu nói với một âm thanh vừa đủ cho bà và người đàn ông bên cạnh nghe được.
“Con nói cái gì thế, con nhìn thử xem.
Con cũng đâu có thua kém chị gái con đâu.
Đối với mẹ, con vẫn là cô gái xinh đẹp nhất.
” – Người phụ nữ vỗ nhẹ lên mu bàn tay của cô gái.
Còn người đàn ông đứng bên cạnh bà từ nãy đến giờ mắt vẫn luôn hướng lên sân khấu, môi ông vẫn luôn cười mỉm nhẹ, nhưng nụ cười dường như không lan đến nơi đáy mắt.
Trong mắt của ông có một sự lo lắng nào đó khó nắm bắt.
Người đàn ông này chính là Thường Trạch Minh, còn người phụ nữ đứng bên cạnh khoác tay ông chính là vợ đời thứ hai của ông, Trương Thi Hàm.
Còn cô gái đứng chung với hai người bọn họ là con gái riêng của ông và vợ sau, nhị tiểu thư Thường Linh.
Người vợ đầu tiên của ông sau khi sinh xong thì bị băng huyết nên đã không qua khỏi, để lại một cô con gái, hôm nay chính là ngày sinh nhật lần thứ 22 của cô – Thường Linh.
Suy nghĩ vẩn vơ, bỗng Trương Thi Hàm gọi nhỏ bên tai ông:
“Mình à, anh không khỏe ở đâu à? Em thấy sắc mặt anh không được tốt.
“
“Không sao, không sao.” – Thường Trạch Minh nhỏ giọng nói.
Quả thật, ông đang rất lo lắng.
Giá cổ phiếu công ty ông đang rớt giá một cách không phanh.
Tập đoàn Lý thị không hiểu tại sao lại muốn nhắm vào công ty ông, bởi vì con trai của tập đoàn Lý thị chính là người yêu hiện tại của con gái ông – Thường Hi.
Thường Trạch Minh không nghĩ đến thì thôi, chứ hễ cứ nghĩ đến thì lại rất bực con gái mình.
Trên sân khấu, ánh đèn neon chiếu sáng khắp mọi ngóc ngách trong đại sảnh.
Buổi tiệc sinh nhật vẫn đang diễn ra rất sôi nổi.
Thường Hi đang bắt đầu thổi nến, chiếc bánh sinh nhật màu trắng được làm thành 3 tầng, được trang trí tinh tế.
…****************…
Tất cả mọi người đều đang tập trung lên cô gái xinh đẹp trên kia mà không để ý đến ở phía ngoài cửa, một người đàn ông thân mặc vest hốt hoảng chạy vào, ánh mắt anh ta tìm trúng Thường Trạch Minh thì liền nhanh chóng chạy đến, vừa thở gấp vừa nói nhỏ vào tai ông:
“Chủ tịch, không ổn rồi.
Giá cổ phiếu đã bị Lý thị thu mua toàn bộ.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Thường Trạch Minh chuyển màu trắng bệch, ông nhăn mặt đặt tay phải lên ngực, người đàn ông mặc vest kia là vệ sĩ riêng của ông, biết bệnh tim của ông lại tái phát nên lật đật tìm thuốc.
Trương Thi Hàm và Thường Linh lúc này đã đi đâu mất.
“Chủ tịch, chủ tịch ngài mau uống thuốc.
” – Người vệ sĩ nói hơi lớn tiếng làm cho Thường Hi đang cắt bánh kem lúc này liền chú ý đến.
Cô vứt chiếc dao nhựa trên tay xuống bàn rồi chạy thật nhanh đến chỗ bố mình, trên đường còn xém vấp ngã vì đôi giày cao gót .
“Bố, bố bị làm sao thế.
” – Thường Hi nắm chặt tay ông, đôi mắt cô đỏ ửng lên.
“Bố không sao, con đừng lo lắng.
Chỉ là bệnh cũ lại tái phát thôi.
” – Thường Trạch Minh thều thào.
Khách khứa cũng bắt đầu chú ý đến bên này, họ tiến tới vây quanh để xem có chuyện gì đang xảy ra.
Thường Hi cùng với người vệ sĩ cùng nhau đỡ Thường Trạch Minh đứng lên.
Lúc này Thường Hi mới để ý, cô không thấy em gái và mẹ kế của mình đâu.
Cô đưa mắt nhìn xung quanh, gương mặt hiện đầy sự lo lắng.
Trong lúc thế này hai người này lại chạy đi đâu thế cơ chứ? – Thường Hi thầm nghĩ..