Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 30: Không thể tránh khỏi gặp mặt tại dưa leo tr.
Nụ cười giả tạo ở khoé miệng Tưởng Tịch dần dần nhạt đi.
Đả kích cô không thành, liền tập trung đến trên người Minh Lật sao?
Nếu Đinh Mi biết sau lưng Tề Minh Lật là nhà họ Tề mà cả giới kinh doanh và chính trị đều có người, thì có thể biểu hiện kiểu khác hay không?
Giới giải trí trước sau như một đều thú vị lẫn vô tình.
Có khoảnh khắc Tưởng Tịch muốn đi tìm Tần Thành, nhưng nhìn thấy Đinh Mi lộ ra vẻ: tôi chính là muốn chỉnh cô, còn muốn khiến cho mặt mũi cô mang ơn tôi – thì cô bỗng nhiên đổi ý, quyết định cùng Đinh Mi diễn một tuồng kịch.
Lòng vòng trong giới giải trí, thỉnh thoảng diễn kịch chơi đùa cũng không tính là bạc đãi chính mình.
Nhưng mà, Tề Minh Lật…
Ra khỏi công ty, Tưởng Tịch trước tiên lấy ra di động gọi cho nhà biên kịch của “Từng hứa nhiều năm”, giải thích ngắn gọn, biểu lộ mình đồng ý đóng vai chính, rồi sau đó gọi điện thoại cho Tề Minh Lật và Nghiêm Nham, nói tóm tắt, rõ ràng để bọn họ phòng bị trước.
Mặc kệ nguyên nhân Đinh Mi nhằm vào bọn họ là gì, các cô đều phải dựa theo đó mà phòng bị tốt.
Giai đoạn hậu kỳ của “Công tử Khuynh” hoàn thành sớm, cuối tháng sáu Tưởng Tịch nhận được điện thoại của Lý Mặc.
Tháng bảy công chiêú phim, toàn bộ dàn nhân viên chủ sự đều phải tới các thành phố lớn để PR.
Tưởng Tịch nhìn lịch trình, ngoặc ra thời gian bốn ngày.
“Từng hứa nhiều năm” đã quay hơn một tháng, hơn nửa tháng nữa là sắp hoàn thành. Mấy ngày tới đây sẽ quay xong phần lớn, cô xin nghỉ quá lâu sẽ làm chậm tiến độ của mọi người.
Trước khi vào đoàn phim “Từng hứa nhiều năm”, ấn tượng của Tưởng Tịch về đạo diễn và biên kịch chính là những thanh niên có chút máu nghệ thuật. Nhưng ngày đầu tiên bắt đầu cảnh thứ nhất, cô lập tức phát hiện mình đã lầm rồi.
May mắn là cô đã đồng ý lời mời của biên kịch, bằng không, bỏ qua mới là tổn thất của cô.
Kịch bản của “Từng hứa nhiều năm” không chỉ hay, mà đạo diễn cũng vô cùng lớn mạnh – am hiểu tóm được những chi tiết mà quần chúng dễ dàng bỏ qua.
Đứng ở góc độ của người bình thường mà xem, không thật sự tiếp thu sẽ gặp phải cảm giác xem không hiểu. Nhưng đối với những người có khả năng lĩnh hội cao hơn một chút mà nói, chỉ cần xem kỹ thì “Từng hứa nhiều năm” sẽ trở thành tác phẩm kinh điển trong lòng bọn họ.
Tưởng Tịch tự hào vì có cơ hội đóng vai nữ chính trong bộ phim kinh điển này. Có điều là tự hào lúc này đồng thời cũng phải hoàn thành những chuyện khác.
Tưởng Tịch sẽ không quên, cô muốn hoàn thành giấc mộng diễn viên.
Hai ngày sau, toàn bộ nhân viên chủ sự của “Công tử Khuynh” tập hợp, bắt đầu từ thành phố B, tiến hành tuyên truyền trong cả nước.
Tưởng Tịch không thể tránh khỏi, lại gặp mặt Nguyên Tấn Thần một lần nữa.
Sau tiệc đóng máy, cô đã không gặp lại hắn. Lần đó cô nói rất nặng, vốn tưởng rằng lần này Nguyên Tấn Thần gặp mặt sẽ xa cách với cô một chút, nhưng không ngờ lại càng ngày càng ám muội.
Lúc mọi người đi thành phố B tuyên truyền, Lý Mặc dụi tắt thuốc lá, mở cửa xe ngồi vào bên cạnh Tưởng Tịch, nói: “Tưởng Tịch, nghe nói cô đang đóng phim.”
“Đúng vậy.” Khúc mắc trong lòng Tưởng Tịch đối với Lý Mặc đã biến mất, cười nói: “Lần này là vai nữ chính.”
Nguyên Tấn Thần đi lên theo, sửng sốt. “Nhưng đó không phải là phim nghệ thuật sao?”
Phim nghệ thuật trong giới điện ảnh rất khó cất đầu dậy, mọi người có mặt trong xe rất rõ ràng.
Nếu không thật sự cùng đường thì không ai sẽ nghĩ tới đi đóng một bộ phim nghệ thuật.
Đến mùa đông năm nay, Nguyên Tấn Thần coi như là đã debut được sáu năm. Hắn ta đóng nhiều nhất là phim thương mại, hoàn toàn không có nhìn qua phim nghệ thuật.
“Đúng vậy.” Tưởng Tịch nghiêng đầu – vì nhân vật trong phim mà cô cố ý nhuộm mái tóc dài thành màu nâu, quăn lọn rơi ở trước ngực, tôn lên áo khoác ngoài màu vàng nhạt, bên trong là bộ áo đầm ngắn một vai, nhìn toàn thân có một loại phong cách không đồng dạng.
Nguyên Tấn Thần phát hiện trái tim phẳng lặng hai tháng nay của mình lại nhảy lên bởi vì cô.
Hắn vô cùng muốn có được người phụ nữ này.
Hắn thậm chí xấu hổ hy vọng loan truyền scandal của Tưởng Tịch và hắn. Hắn không sợ lên trang nhất của báo, chỉ cần cô và hắn ở cùng nhau.
Một khi con người có chuyện nào đó kiên quyết muốn làm, trước khi anh ta nghĩ thông suốt thì sẽ đặc biệt cố chấp. Từ trước đến nay Nguyên Tấn Thần không cảm thấy mình là một người cố chấp, ở trước mặt truyền thông hắn ta vĩnh viễn ôn hoà như vậy, hắn là một vương tử hoàn mỹ, hắn sống rất thuận buồm xuôi gió.
Nhưng mà đối diện với tình cảm, hắn phát hiện mình thật nhỏ bé. Hắn phải loan truyền scandal với Tưởng Tịch. Hắn phải làm giả hoá thật.
Vì thế, khi bị hỏi thích người phụ nữ như thế nào, Nguyên Tấn Thần nói không chút do dự: “Đương nhiên là thích người như Tưởng Tịch vậy đó!”
Những người khác đều ngẩn ra.
Các phóng viên có mặt không hiểu rõ nghĩa, cười gượng. Mặc dù scandal lần trước chỉ có một chút, ngày hôm sau đã bị bộ quan hệ xã hội của TRE đè xuống, thậm chí chưa kịp lên đầu đề trang báo, nhưng trong lòng mọi người rất rõ ràng một việc.
Không nên quên, cũng chưa từng quên.
Bây giờ Nguyên Tấn Thần chủ động nói ra, các phóng viên vận dụng ngòi bút như bay. Nảy ra đề tài có sẵn, ai lại ngu mà buông tha cho.
PR cho bộ phim xong, đoàn người cùng nhau trở về. Lý Mặc đã đi trước một bước, nghe nói là muốn đi gặp bạn cũ. Nguyên Tấn Thần có thông báo nên cũng đã đi. Đúng lúc Tưởng Tịch không muốn cùng một chỗ với hắn ta, nên đã đi ăn cùng Tề Minh Lật và Nghiêm Nham.
Từ lúc ba người bọn họ quay phim xong, sau đó không có gặp qua, cách nhiều ngày gặp lại nhất thời đều có chút xúc động.
Đinh Mi đích thực đang nhằm vào bọn họ. Nhưng Tưởng Tịch đã dùng bộ phim nghệ thuật để chắn lại. Tề Minh Lật không muốn thì dứt khoát không nhận, trực tiếp ở nhà nghỉ ngơi. Dù sao cô ấy vào giới giải trí chỉ vì ham thích, không thiếu tiền cát xê quay phim kia. Chỉ có Nghiêm Nham bị lời nói của Đinh Mi hù, không nghe lời khuyên của Tưởng Tịch, cứ thế mà ký hợp đồng bộ phim thần tượng kia, hiện nay bị tra tấn đến nỗi mỗi ngày chỉ ngủ có hai ba tiếng, hơn nữa ở phim trường còn phải chịu trò đùa của những người khác.
“Tôi thật hối hận.” Nghiêm Nham che mắt lại. “Tôi không có nghe lời của cô, Tưởng Tịch, tôi thật hối hận.”
“Hối hận cũng vô dụng.” Tưởng Tịch an ủi anh ta. “Đóng bộ phim truyền hình này cho tốt, Nghiêm Nham, chờ anh Lục trở về, anh đi tìm anh ấy bàn bạc.”
Tần Thành đi Pháp công tác, ngày hôm qua gọi điện thoại nói Lục Mạnh Nhiên đang ở cùng anh, chờ công việc ở bên kia xong xuôi thì sẽ trở lại.
Chỉ cần Lục Mạnh Nhiên trở về, tất cả đều dễ xử lý.
Tưởng Tịch không tin Đinh Mi có thể lấy tay che trời, nắm bọn họ ở trong tay như con rối.
Ngày hôm sau, truyền thông tiến hành đưa tin hàng loạt phim “Công tử Khuynh”. Trong đó, không biết là có phải cố ý vạch ra câu nói kia của Nguyên Tấn Thần không.
Có một tờ báo dùng “Thiên vương thích phụ nữ giống như Tưởng Tịch?” để thu hút sự chú ý.
Mà bởi tin tức này, tên Tưởng Tịch của quảng cáo châu báu ở mấy tháng trước lại như cơn lốc, tiến vào tầm nhìn của quần chúng.
Người yêu mến Tưởng Tịch nói: Tưởng Tịch, cho dù cô thích ai tôi đều ủng hộ cô, cố lên cố lên.
Người không thích Tưởng Tịch nói: sao không lấy gương mà soi, già như vậy mà dám sánh đôi với Nguyên thiên vương, xí, không biết xấu hổ.
Fan trên mạng của Tưởng Tịch và của Nguyên Tấn Thần chửi nhau tơi bời.
Nam chính và nữ phụ trong phim xảy ra tin đồn tình ái, vừa vặn tạo thành đề tài nung nóng việc chiếu “Công tử Khuynh”. Tất cả các báo đài đều thích thú với tin này. Dưới tình hình ấy, Tưởng Tịch cũng không có gì để nói.
Cô khôn ngoan giữ im lặng trong suốt quá trình PR.
Cho đến một ngày trước khi phim công chiếu, cô nhận được điện thoại của Tề Minh Lật. Giọng nói của Tề Minh Lật rất lớn, rất phẫn nộ.
Cô ta nói ở đầu bên kia điện thoại: “Tưởng Tịch, cậu liên lạc với Tần Thành mau lên.”