Skip to main content
logo-truyenbiz.net
Dưa leo tr Dị Giới Cực Phẩm Vú Em Quyển 2 – Chương 118: Slime phát uy

Quyển 2 – Chương 118: Slime phát uy

2:56 sáng – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Quyển 2 – Chương 118: Slime phát uy tại dưa leo tr

Lúc Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão chuẩn bị xuất phát thì một giọng nói ồm ồm từ ngoài truyền vào.

– Ha ha! Đại trưởng lão à, có chuyện gì xảy ra vậy! Vừa rồi ta cảm thấy ngươi đang chiến đấu với ai mà?! Có người tìm đến cửa sao?

Theo sau câu nói này là một nam nhân cực kỳ cường tráng trực tiếp nhảy vào sân, hắn nhìn xung quanh liền thấy Cao Lôi Hoa:

– Ồ? Người anh em Cao Lôi Hoa? Anh đã về rồi à?

Cao Lôi Hoa cười khổ gật gật đầu. Xem bộ dạng Tra Lý thì gã vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra rồi.

Nhìn nét mặt của Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão, Tra Lý lập tức cảm giác có điều gì đó:

– Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?

Tra Lý khẽ hỏi.

– Tiểu công chúa bị người ta bắt đi rồi.

Đại trưởng lão giận dữ nói.

– Cái gì!

Tra Lý hét to một tiếng, hắn ôm chặt bả vai Cao Lôi Hoa quát:

– Mẹ nó! Sao lại xảy ra chuyện này hả Cao Lôi Hoa? Có các ngươi ở nhà mà Bảo Bảo cũng bị bắt đi à?!

– Lúc ấy ta không ở nhà.

Cao Lôi Hoa nói:

– Chỉ có Đại trưởng lão ở đây, mà đối phương lại có đến hai gã thánh cấp. Một gã thu hút sự chú ý của đại trưởng lão, còn tên kia lẻn vào phòng bắt Bảo Bảo.

– Là ai bắt Bảo Bảo? Là ai?

Đôi mắt sư tử của Tra Lý trợ trừng lên:

– Nói cho ta biết, là ai bắt Bảo Bảo! Mẹ nó, lão tử chém nó luôn!

– Quang Minh thần điện.

Cao Lôi Hoa đáp.

– Quang Minh thần điện ư? Đám con rùa đó vì sao lại bắt Bảo Bảo?

Tra Lý nắm chặt tay lại.

– Vì sao ư?

Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Ngô Thiên:

– Ta cũng muốn biết đây.

– Việc này, ta cũng không biết.

Ngô Thiên thở dài, Quang Minh thần điện lần này hành động hoàn toàn không có nói với hắn một câu nào, nên hắn thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra.

– Gừ! Ngươi là người của Quang Minh thần điện à? Chính là các người bắt Bảo Bảo sao?!

Ngay lúc này, Tra Lý cũng đã nhìn thấy áo choàng tế tự trên người Ngô Thiên. Lập tức hắn hét rống lên, rồi bước tới nắm lấy cổ áo của Ngô Thiên nhấc lên:

– Nói, các ngươi định làm gì Bảo Bảo?

– Tra Lý. Thả hắn ra đi. Làm vậy cũng chẳng được gì.

Cao Lôi Hoa lẳng lặng nói:

– Không sao cả, ta đã cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo rồi, đi theo ta thôi!

Cao Lôi Hoa mở mắt:

– Đi thôi, Tra Lý.

Nói xong, thân hình Cao Lôi Hoa đã bay về phía Quang Minh thần điện.

– Hừ!

Tra Lý liền đẩy Ngô Thiên xuống, sau đó nhanh chóng cùng Vong Linh Đại trưởng lão đuổi theo Cao Lôi Hoa.

Chờ bọn hắn đi xa, Ngô Thiên mới cười khổ đứng dậy. Ngô Thiên cũng không biết ‘Cao Lôi Hoa và những người bạn’ rốt cục có thực lực như thế nào. Nhưng có thể khẳng định tên vong linh pháp sư mang áo choàng đen là một cường giả thánh cấp, đôi cánh nguyên tố sau lưng hắn là đã chứng tỏ điều này.

Mà ngay cả cái tên nam nhân cường tráng khi nãy cũng thật khủng bố! Ngô Thiên nhìn lại chiếc nhẫn trên tay mình, đây là một đồ hộ thân quang minh cấp bốn “Phòng ngự chi thuẫn”. Lúc gã nam nhân kia chụp vào người mình thì Ngô Thiên đã khởi động ma pháp hộ thân này. Nhưng điều mà Ngô Thiên không nghĩ tới là tay gã nam nhân đó trực tiếp phá vỡ “Phòng ngự chi thuẫn” và nắm lấy cổ áo mình, giống như là một tầng ma pháp phòng ngự này không hề có vậy.

Gã nam nhân cường tráng này ít nhất cũng có trình độ thánh cấp.

Nghĩ tới ba người này đều là cường giả thánh cấp mà NgôThiên đành cười khổ.

Mấy lão già Quang Minh thần điện này. Sắp ‘hạ cánh an toàn’ rồi mà lại mắc sai lầm không thể cứu chữa. Mà cũng không chịu điều tra thực lực cũng như bối cảnh của Cao Lôi Hoa nữa.

Chẳng qua Ngô Thiên không biết rằng, không phải Quang Minh thần điện không điều tra rõ ràng thực lực Cao Lôi Hoa. Mà ngược lại, bọn họ đã cẩn thận điều tra mọi thứ về Cao Lôi Hoa rồi! Cho nên mới dẫn tới việc bọn họ gây ra chuyện này!

Bọn họ không phải là không biết thực lực của Cao Lôi Hoa, mà do bọn họ điều tra được một thứ đáng cho bọn họ liều mạng – sức mạnh của con gái thần linh! Đám người ở Quang Minh thần điện cảm thấy trong người cô bé ẩn chứa một nguồn sức mạnh đặc biệt!

Tuy nguồn sức mạnh này vẫn còn nhỏ bé nhưng lại gây ra uy áp làm đám người của Quang Minh thần điện đều cảm thấy rùng mình.

Đúng vậy, đó là sức mạnh của thần – Thần lực! Nói cách khác, cô bé này có thể là thần cũng nên!

Có được tin tức này, đám người của Quang Minh thần điện đều trở nên điên cuồng! Vì muốn có được thần lực này, nên tên nào tên nấy đều ‘hưng phấn quá độ’. Cao Lôi Hoa chỉ là một gã thánh cấp (Từ nhóm người của Vong Linh Đại trưởng lão mà cho rằng như vậy). Bắt được cô bé này, Quang Minh thần điện có thể nghiên cứu cô bé. Nếu mà thành công thì việc tiến cấp từ bậc bảy lên bậc tám cũng không còn là mơ mộng nữa.

– Chậm quá, tốc độ các ngươi chậm quá!

Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý và Vong Linh Đại trưởng lão đằng sau. Lấy tốc độ bậc tám của Cao Lôi Hoa mà so thì tốc độ của Tra Lý và Đại trưởng lão thật sự chậm.

– Tật! (Nhanh!)

Không vừa lòng, Cao Lôi Hoa tặc lưỡi niệm một tiếng, hai tia hồ quang màu vàng tía hiện ra xung quanh Tra Lý và Đại trưởng lão.

Ngay sau đó, Tra Lý và Đại trưởng lão bị Cao Lôi Hoa hút tới như nam châm. Dưới tác dụng lực hút này, Cao Lôi Hoa mang theo hai người bay điên cuồng về phía trước.

Đây là do Cao Lôi Hoa vận dụng ‘Hiệu ứng từ’ của lôi điện, giống như nam châm hút lấy Tra Lý và Đại trưởng lão. Chẳng qua với tốc độ nhanh như vậy, Tra Lý và Đại trưởng lão giống như đang chịu cực hình vậy!

***************

Bên kia.

Hai cường giả thánh cấp quang minh hệ đang ôm Bảo Bảo chạy trốn thì đột nhiên cảm thấy ba luồng khí tức cường đại phía sau. Trong đó có một khí tức mà bọn họ rất quen thuộc, chính là khí tức của Vong Linh Đại trưởng lão mà vừa nãy mới ‘giao lưu’.

– Không thể nào, bọn họ sao đuổi theo nhanh thế!

Tên kiếm thánh hắc y không thể tin nổi. Hắn là người thuộc ám điện trong Quang Minh thần điện, chuyên phụ trách một số việc đặc biệt, ít người hay biết.

Cho nên ở trong Quang Minh thần điện cũng không có lưu lại tên của bọn hắn, mà ở trong ám điện thì hắn là một thánh cấp chuyên làm thích khách. Tốc độ của hắn là nhanh nhất trong các cường giả thánh cấp. Hắn chưa bao giờ nghi ngờ tốc độ của mình. Nhưng hiện giờ mấy khí tức đang đuổi theo lại có tốc độ vượt xa tưởng tượng của hắn. Nhanh, quá nhanh!

– Làm sao giờ?

Hắc y Kiếm Thánh quay sang hỏi Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm. Kiệt Khắc Sâm là trưởng lão trong Quang Minh thần điện, kiến thức của lão rất phong phú, nên lúc này chỉ trông chờ vào lão mà thôi.

Kiệt Khắc Sâm nhìn cô bé trong tay hắc y kiếm thánh:

– Lấy máu của con bé xong chặt lấy một tay hay chân gì đó rồi chúng ta lui. Muốn nghiên cứu thì cũng không cần phải lấy cả người nó, một bộ phận cũng đủ rồi. Sau đó ném con bé cho mấy tên phía sau. Tranh thủ lúc chúng chữa cho con bé thì chúng ta chuồn.

– Không hổ là đại tế tự điện hạ.

Hắc y kiếm thánh nghe ý kiến của đại tế tự xong liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn rút thanh đoản kiếm trên người ra:

– Đại tế tự điện hạ, ngài hãy mở phong ấn ra để ta ra tay.

– Mở!

Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm quát khẽ một tiếng, sau đó vội nói:

– Ngươi làm nhanh lên nhé, tốc độ của mấy tên phía sau rất nhanh. Nếu không nhanh là đi đời nhà ma đó!

– Rồi!

Hắc y kiếm thánh cầm đoản kiếm đâm vào ngực cô bé. Thân là một thành viên của ám điện, giết một cô bé đơn giản như việc hít thở thôi.

***************************.

– Có thể cảm nhận được khí tức của tiểu công chúa rồi!

Vong Linh Đại trưởng lão đột nhiên lại cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo liền thốt lên. Ngay từ đầu ngoại trừ Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được thần lực trên người Bảo Bảo ra, hai người Tra Lý và Đại trưởng lão hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Bảo Bảo.

– Gần đây thôi, nhanh lên!

Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý khẩn trương kêu.

Lúc này, kiếm của hắc y kiếm thánh đã gần chạm tới ngực cô bé.

Keng! Một âm thanh do kim loại va chạm từ chỗ đoản kiếm của hắc y kiếm thánh vang lên. Hắc y kiếm thánh ngơ ngác nhìn đoản kiếm của mình. Ngay trước mũi đoản kiếm là một đôi cánh hoàng kim nhỏ bé đang kiên cường chắn trước mũi kiếm hắn!

Hắc y kiếm thánh quan sát cẩn thận, tiếp theo hắn nhìn thấy được việc kinh ngạc nhất từ trước đến nay!

Chủ của cặp cánh hoàng kim này chính là Slime. Là một trong những ma thú cấp bậc thấp nhất – Slime! Loại sinh vật như Slime thì đến người bình thường đá một phát là bay! Nhưng mà con Slime này lại chặn được một kiếm của hắn?!

Trước mắt hắn là một con Slime toàn thân hoàng kim, hơn nữa, ở trên lưng nó còn có một đôi cánh rất nhỏ.

Nhưng cho dù là vậy, hắc y kiếm thánh vẫn có thể khẳng định rằng: đây là một con Slime! Loài vật có cấp bậc thấp nhất, vô dụng nhất, còn kém hơn cả một bộ xương khô của ma thú trong vong linh!

Ánh mắt của Slime hoàng kim ngập tràn phẫn nộ nhìn hắc y nhân, trong mắt nó tràn đầy sát khí. Bảo Bảo là con gái mới nhận của Cao Lôi Hoa, hơn nữa trên người Bảo Bảo có khí tức của Cao Lôi Hoa. Điều này làm cho Slime rất thích nằm trong người Bảo Bảo. Đó là nguyên nhân Cầu Cầu ở trên người Bảo Bảo sau khi cả nhà đi vắng hết. Lúc nãy nghe được hai tên kia nói chuyện làm Cầu Cầu rất căm phẫn!

– Ô Đa. Ngươi còn đứng đực ra làm gì thế? Còn không ra tay đi!

Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm nhìn thấy hắc y kiếm thánh chẳng những không xuống tay, mà ngược lại còn đứng ngẩn ra mà nhìn cô bé, liền tức giận hét lên.

– Chết tiệt!

Ô Đa dùng sức lắc lắc đầu, nghiến răng, hung tợn đối nhãn với Slime:

– Khốn khiếp! Tiểu tử kia. Ánh mắt ngươi có ý gì hả!

Ô Đa phẫn nộ nói.

– Yaaah!

Ô Đa tức giận quát một tiếng, đoản kiếm trong tay bùng phát quang minh đấu khí mang theo sự tức giận chém xuống Slime hoàng kim.

– Grào!

Tiểu tử kia cùng không cam lòng yếu kém, miệng há to gầm một tiếng long ngâm. Tiếng long ngâm kéo dài làm cho Ô Đa và Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm rùng mình.

Tiếp theo, Cầu Cầu há miệng phun một ngọn lửa màu trắng thẳng vào đoản kiếm của Ô Đa.

– Đi chết đi!

Ô Đa hét to, giơ đoản kiếm chém thẳng về phía ngọn lửa màu trắng này, muốn chém đôi con Slime đáng ghét lẫn ngọn lửa này ra.

– Đừng….!

Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm đứng bên cạnh nhìn thấy ngọn lửa màu trắng liền kêu to. Khi xưa Kiệt Khắc Sâm đã từng nhìn thấy ngọn lửa màu trắng này, đây là long tức! Mặc dù lúc này ngọn long tức còn nhỏ nhưng tuyệt đối là long tức thuần khiết! Long tức không phải thứ mà ai cũng có thể đối kháng trực tiếp. Cho dù nhỏ thì nó vẫn là long tức! Là năng lực công kích mạnh nhất của Long tộc…