Bạn đang đọc truyện online miễn phí Quyển 2 – Chương 87: Đột phá (Thượng) tại dưa leo tr.
– Các ngươi không cứu được Bảo Bảo, vậy để cho ta làm!
Cao Lôi Hoa cắn răng nói.
– Nhất định sẽ thành công!
Nhìn Bảo Bảo trong lòng, Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
– Anh… anh nói là có biện pháp.Có biện pháp cứu tiểu công chúa?
Đại trưởng lão nghe được câu nói của Cao Lôi Hoa lập tức kích động. Lúc này lão như chết đuối vớ được bó rơm, tuy là rơm rạ nhưng lão cũng không định buông tay. Lão xúc động nhìn Cao Lôi Hoa.
– Đúng vậy!
Cao Lôi Hoa trả lời dứt khoát. Giờ coi như đánh tất tay một phen. Hoặc là thành công, hoặc là tẩu hỏa nhập ma. Nếu như tẩu hỏa nhập ma, nặng thì điên luôn, nhẹ thì mất đi nội công. Cũng không có gì tồi tệ hơn nữa cả. Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nói với đại trưởng lão:
– Nhưng trước đó tôi cần chuẩn bị một chút. Trong thời gian đó, hi vọng các người có thể bảo vệ Bảo Bảo thật tốt, đừng cho năng lượng phong ấn lại tiếp tục tiến vòa cơ thể con bé.
– Điều này tuyệt đối không thành vấn đề!
Nghe được lời khẳng định của Cao Lôi Hoa, đại trưởng lão lập tức cảm thấy ‘lệ tràn bờ mi’.
– Thời gian không còn nhiều, giờ chúng ta bắt đầu luôn đi. Các người hãy bảo vệ Bảo Bảo thật tốt.
Cao Lôi Hoa chuyển Bảo Bảo cho mấy trưởng lão.
– Không vấn đề gì!
Đại trưởng lão lập tức cảm thấy thế giới xung quanh đột nhiên bừng sáng, tuy rằng hắn không hề thích ánh sáng tí nào.
Đỡ được Bảo Bảo, đại trưởng lão vội vàng đưa sang bên cạnh mấy vị trưởng lão kia, sau đó hợp lực với mấy người đó dùng năng lượng hắc ám tạo thành một tầng kết giới sương mù bảo vệ Bảo Bảo. Tầng kết giới này tuy rằng trông mỏng manh nhưng lại ngăn chặn hiểu quả năng lượng phong ấn, khiến cho nguồn năng lượng này không thể tiếp tục tiến vào cơ thể cô bé.
Để suy trì lớp sương mỏng manh này, đại trưởng lão hô to một tiếng, bắt đầu giương hẳn đôi cánh thánh cấp màu đen phía sau. Trong phong ấn này, nguyên tố hắc ám vốn dĩ ít ỏi, để duy trì cái kết giới nho nhỏ này đại trưởng lão đã phải xuất hết sức lực. Nhưng may mắn là khi đôi cánh nguyên tố xuất hiện ra, kết giới này lại càng được củng cố vững chắc hơn nữa.
Thấy Bảo Bảo đã không còn bị năng lượng phong ấn xâm nhập nữa, Cao Lôi Hoa cũng thầm thở phào. Có thể ngăn chặn được phong ấn thần cấp, xem ra mấy vị trưởng lão này quả là có thực lực. Quả thực không phải chỉ có hư danh.
Tạm thời Bảo Bảo không việc gì, Cao Lôi Hoa cũng yên tâm, nhắm mắt thầm ‘chốt hạ’: “liều mạng!”
Tiếp theo, dựa vào tâm pháp “tử lôi cửu kích”, ý thức của Cao Lôi Hoa lần tới vị trí đan điền, nơi này từng sót lại chút chân khí từ lần tu luyện trước kia. Chỉ là không biết hiện giờ có còn tồn tại nữa hay không thôi.
Sau một hồi, Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng vì phát hiện ra chút chân khí kia vẫn còn ‘sống’ trong cơ thể hắn. Dù vậy, số chân khí này bé tí, không to hơn hạt đậu xanh là bao nhiêu.
Không ngờ là nhiều năm đã trôi qua mà “hạt” chân khí đó vẫn còn kiên cường sống trong cơ thể mình, Cao Lôi Hoa cười thầm. Tuy rằng chỉ bé tí, nhưng chỉ cần có một “hạt” bé như thế, là Cao Lôi Hoa có thể lợi dụng nó để dẫn khí, sau đó sẽ nhanh cóng phát triển “hạt” chân khí này. Cứ như thế, Cao Lôi Hoa ước đoán thời gian sản sinh ra lượng chân khí đủ dùng có thể giảm đi rất nhiều.
Chỉ cần có chân khí đủ rồi. Việc cần làm là thúc đẩy chân khí này phát triển lên.
Sau khi ổn định lại tâm tình, Cao Lôi Hoa từ từ vận hành “hạt” chân khí này đi khắp trong cơ thể. Bất luận là tẩu hỏa nhập ma đi nữa, thì giờ Cao Lôi Hoa chỉ còn cách cố hắng hết sức mà thôi. Miễn sao có thể cứu được Bảo Bảo là thành công rồi.
Theo ý thức của Cao Lôi Hoa, “hạt” chân khí này dựa theo tâm pháp “Tử lôi cửu kích” bắt đầu di chuyển chầm chậm từ trong đan điền ra ngoài.
Có lẽ là do trước kia đã từng luyện qua, nên khi Cao Lôi Hoa vận hành, ‘hạt’ chân khí như ngựa quen đường cũ, chuyển động trôi chảy dưới sự khống chế của hắn. Dọc theo đường vận hành trong kinh mạch, ‘hạt’ chân khí bé như cái hạt đậu dần dần to lên.
Chỉ cần đi một tí là sẽ to hơn một chút, tích tiểu thành đại. Cao Lôi Hoa vừa căng thẳng khống chế luồng chân khí này vừa hồi hộp nhìn nó dần dần phình to.
Cuối cùng, Cao Lôi Hoa cũng khống chế được luồn chân khí này vận hành được một chu thiên rồi đẩy nó trở về đan điền. Lúc này, từ hạt đậu, chân khí đã to bằng cái móng tay rồi.
“Chiếu theo tình hình này thì chỉ cần hai, ba vòng chu thiên nữa là có thể đủ để ngăn chặn năng lượng phong ấn trong cơ thể Bảo Bảo được rồi”. Cao Lôi Hoa hưng phấn thầm nghĩ.
Nhưng ngay khi vận hành chân khí về đan điền thì bên trong cơ thể Cao Lôi Hoa cũng đột ngột xuất hiện dị biến.
Nguyên nhân dị biến là nguồn thần lực màu đen trong dị năng của Cao Lôi Hoa. Ngay sau khi hấp thụ thần lực này từ Vong Linh Âm Phong. Cao Lôi Hoa vẫn không nhận ra nguồn năng lượng màu đen này là cái gì. Tuy nhiên, vì vẫn có thể sử dụng nguồn năng lượng này làm dị năng nên Cao Lôi Hoa cũng đơn giản cho rằng nó là dị năng, tối đa có thể xem như là một loại biến dị dị năng mà thôi. Cho nên Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ nghĩ nhiều về nó. Dù sao thì có thể dùng thì cứ dùng, sợ đếch gì bố con thẳng nào.
Nhưng mà Cao Lôi Hoa lại không nghĩ ra rằng nguồn năng lượng không hề được hắn chú ý tới lại hóa ra là lực lượng tối cao Kim Tự Tháp trong thế giới này – thần lực.
Thần lực, là lực lượng bậc tám trong truyền thuyết, ở thế giới này là sức mạnh siêu việt kinh thế hãi tục. Cũng là sức mạnh do thần nắm giữ. Kể cả là xét dưới góc độ người luyện võ thượng cổ ở địa cầu thì thần lực cũng có thể tính là sức mạnh mà người luyện võ chỉ có thể nắm giữ được sau khi võ phá hư không.
Năng lượng bậc thấp gặp năng lượng bậc cao thì chỉ có hai kết quả, một là tiêu tán hai là bị hấp thu!
Cho nên, sau khi chân khí của Cao Lôi Hoa trở về đan điền thì lập tức liền bị nguồn thần lực trong cơ thể hắn thôn tính.
“Sao lại thế này?” Cao Lôi Hoa sửng sốt, ‘hạt’ chân khí này của mình vừa rồi còn béo khỏe béo đẹp đi ra từ trong đan điền cơ mà, vì sao lại vừa trở lại đan điền đã bị năng lượng màu đen thôn tính rồi? Nguồn chân khí thật vất vả mới tu luyện ra được lại cứ thế này mà mất đi sao?
Cao Lôi Hoa há miệng thở dốc, sau đó theo bản năng, hắn dùng tinh thần lực xem xét lại nguồn năng lượng màu đen trong cơ thể. Đây cũng là lần đầu tiên Cao Lôi Hoa dùng ý thức đi ‘thị sát’ sự tồn tại của “thần lực” này sau khi có được nó.
Chẳng lẽ cái này không phải là dị năng sao? Cao Lôi Hoa cẩn thận quan sát cỗ năng lượng này. Một nguồn năng lượng nho nhỏ thế này nhưng lại cho Cao Lôi Hoa một cảm giác tinh khiết, nguyên thủy, mà lại vô cùng mạnh mẽ.
Nếu không phải là dị năng, thì nó là cái gì nhỉ?
Không phải dị năng, lại có thể chiếm đoạt chân khí. Rốt cuộc thì là cái gì đây ta?
“Mẹ khỉ!” Cao Lôi Hoa chửi đổng một câu. Hắn vốn là người nho nhã chứ đâu phải loại người thô lỗ đâu, hắn còn rất ít khi mắng chửi người. Nhưng hiện giờ Cao Lôi Hoa lại đang có cảm giác kích động muốn chửi toáng lên giống như buồn vệ sinh mà cửa phòng wc lại không mở được.
Thật vất vả mới ngưng tụ thành nội công, không ngờ lại bị cái năng lượng bí ẩn này hấp thu mất.
“Mẹ nó, ngươi đã hấp thu chân khí của ta, vậy ngươi phải thế vào mà làm chân khí của ta đi”. Cao Lôi Hoa cắn chặt răng suy tính, dị năng là cái gì, chân khí là cái gì, suy cho cùng đều không phải là một loại hình thức của năng lượng sao? Nếu nguồn năng lượng này tinh thuần như vậy, thì sử dụng nó như chân khí đi. Dù sao cũng đều là năng lượng cả.
Hiện tại thời gian cấp bách, nếu lại trì hoàn nữa thì Bảo Bảo ở ngoài có thể gặp nguy hiểm. Mới nghĩ đến đó, Cao Lôi Hoa mím môi, dùng ý thức khống chế nguồn năng lượng không tên, dựa theo nội công tâm pháp vận hành nguồn năng lượng này di chuyển trong cơ thể.
Tuy rằng Cao Lôi Hoa cưỡng ép nội công tâm pháp vận hành nguồn năng lượng không tên này, nhưng có thành công hay không thì hắn cũng không biết. Dù sao năng lượng này cũng không phải là chân khí.
Cao Lôi Hoa thực số đỏ, nguồn năng lượng không tên này quả thật dựa theo ý thức của hắn, bắt đầu vận hành trong cơ thể, chậm rãi nhưng lại rất trôi chảy, cảm giác còn thuận hơn so với vận hành chân khí.
Đến đây thì không thể không cảm thán vận may của Cao Lôi Hoa hắn.
Chính lúc hắn bốc hỏa lên đà nghĩ ra mấy câu dị năng là năng lượng, chân khí cũng là năng lượng. Dị năng và chân khí đều chỉ là một hình thức biểu đạt của năng lượng mà thôi. Mà nguồn thần lực trong cơ thể Cao Lôi Hoa này, lại đúng là năng lượng nguyên thủy – “thần lực” hỗn độn lực.
Đạo gia từng nói: “nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật!” Cái thần lực này, chính là cái gọi là “nhất”!
Dị năng không phải là chân khí, là bởi vì dị năng và chân khí có thể đều thuộc loại “nhị”. Tuy rằng đều từ “nhất” mà sinh ra, nhưng cũng đã là có tính chất bất đồng. Nhưng lúc này, thần lực chính là “nhất”, lại là nhất sinh vạn vật.
Thần lực có thể trở thành chân khí, có thể trở thành dị năng, thần lực có thể trở thành đấu khí, đồng thời cũng có thể trở thành ma pháp. Chỉ cần có thần lực, thì tất cả đều có thể.
Cho nên “thần lực” trong cơ thể Cao Lôi Hoa hiển nhiên có thể thoải mái vận hành giống như chân khí. Thậm chí có thể nói, phương thức vận hành chân khí là phương thức phù hợp nhất để vận hành thần lực.
Thần ở trong thế giới này, thần lực của bọn họ cũng chỉ là tồn tại trong cơ thể, sau đó lại hấp thu lực lượng bên ngoài để tăng cường thần lực cho chính mình.
Bây giờ, Cao Lôi Hoa đánh bậy đánh bạ lại khiến hắn tìm ra phương thức thích hợp nhất cho thần lực trong cơ thể.
“Hiện giờ chắc là được rồi”. Cao Lôi Hoa nhìn năng lượng này trong cơ thể thầm nghĩ. Nếu lực lượng này thật sự có thể giống như chân khí thì với nguồn năng lượng lớn thế này thì chắc chắn có thể phong ấn, thậm chí có thể đẩy được năng lượng phá hoại trong cơ thể Bảo Bảo.
“Thu công thôi”. Cao Lôi Hoa suy tính xong, chuẩn bị thu hồi nguồn năng lượng kỳ dị này. Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị thu công.
Hắn bỗng cảm thấy cảnh giới mà mình đã lâu không đột phá, không ngờ hiện giờ lại bắt đầu đột phá….