Skip to main content
logo-truyenbiz.net
Dưa leo tr Đô Thị Giới Thần Chương 41: Khốn kiếp..sao lại cho ta nhiều tiền như vậy

Chương 41: Khốn kiếp..sao lại cho ta nhiều tiền như vậy

1:35 sáng – 29/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 41: Khốn kiếp..sao lại cho ta nhiều tiền như vậy tại dua leo tr

Sau 1 lần té đau, tất nhiên Thiên sẽ không phạm phải sai lầm đó 1 lần nữa.

Lần 2 là là hắn đã chạy như 1 tay đua lụa nhất, tất nhiên là mai vẫn sợ hãi ôm hắn chặt cứng

Tới giữa chợ, mai mới bớt sợ mà buông tay đang ôm eo hắn ra.

Nhưng mà tên khốn kiếp này sớm đã quen có người ôm, nên nào chịu bỏ qua

“Nè…nè…sao lại bỏ cái tay xuống hà…có biết như vậy là ảnh hưởng rất nặng tới người lái không…có thể sẽ bị lệch tay lái…té xe đó”

“…nhưng mà nhiều người vậy mà…ôm cái gì mà ôm”

“Kệ người ta chứ…”

“Nhưng mà…

“Không có nhưng gì hết…”

Thế là phản kháng vô hiệu lực, Thiên đã nắm lấy tay trái cô bỏ lên eo…cứ giữ như vậy mà đi.

Tuy rằng rất ngại, nhiều người nhìn thấy như vậy, lần đầu tiên trong đời mai ôm 1 người đàn ông, cô sợ hãi và ngại ngùng nhưng cố cũng vui vẻ và hạnh phúc

Có ai trong đời không mơ mọng có 1 ngày được ôm vòng eo người mình yêu đi dạo phố chứ.

Dù có là người khép kín như mai cũng không hề có ngoại lệ cô như 1 gấu nhỏ đang đắm chìm trong mật ngọt của cuộc đời

Sống tới giờ khắc này, lần đầu tiên cô cảm nhận được 1 loại hạnh phúc rất kỳ lạ

Và loại hạnh phúc đó gọi là..

Tình yêu

Thiên dạo xe 1 vòng tới chợ bỗng nhiên linh giác của hắn nhậy cảm phát hiện 1 tia linh khí.

Xe vội vàng thắng cái “két..” liền dừng lại

“anh…sao lại dừng xe ở đây…đi xíu nữa là tới chỗ để xe rồi mà..”

Thiên đang tập trung cảm nhận cũng không để ý lắm

“Ờ…ờ…”

“Anh…để xe đây là công an bắt đó..”

Bây giờ Thiên mới nghe rõ. Hắn tót cái thu luôn cái xe vô tiểu thần giới.

Mai chưa nói xong câu thì đã thấy cái xe mất tiêu…cô sợ hãi tưởng mất định hét lên “mất trộm” thì bị Thiên kéo lại nói nhỏ

“Không phải sợ…đi theo anh”

Thiên nắm tay mai đi nhanh như chớp tới trước, vòng qua 2 ngõ nhỏ là tới 1 nơi cũng tương đối vắng người..

Thiên xà tới 1 sạp nhỏ do 1 người đàn ông đang bán.

Nơi này bán rất nhiều các loại phong lan rừng; ngọc điểm, đen rô, carliza..tiểu điệp,bồ câu…báo hỉ, ngà voi, thủy tiên….

Và Thiên ngắm tới chính là 1 nhánh thủy tiên ở đây, cả 1 nhóm hoa đều không có gì đặc biệt chỉ có mỗi nhánh thủy tiên này không ngờ lại là 1 nhánh linh dược “bạch ngọc chi lan” cao cấp linh dược

Thật ra nó nhìn có vẻ giống với nhóm thủy tiên khác nhưng ở viền lá lại có thêm mấy viền mầu trắng nữa. Viền này chính là chứng minh của “bạch ngọc chi lan” mỗi viền là 10 năm tuổi

Dựa vào số viền ở nhánh cây này…coa thể thấy nó đã có ít nhất 60 năm tuổi. Ở thời đại này quả thật là hiếm có vô cùng

“Ông chủ…nhánh ngọc điểm này bán sao..”

“250ngàn 1 ký”

“Đen rô này thì sao”

“Tiểu điệp..thì sao..



“Vậy còn thủy tiên thì sao…”

“Thủy tiên thì mắc hơn…300 ngàn 1 ký”

“Vậy bán cho con mỗi loại 1 ký đi bác..”

“Ủa. Anh cũng thích trồng phong lan hà”

“Uh..cũng thích..em có thích hoa không”

“Có chứ…”

Ông chủ gói lại cho Thiên tất cả 23 loại hoa lan và cả nhánh “bạch ngọc chi lan” lại. Thiên vui vẻ xách đi

1 tay nắm tay mai 1 tay xách bọc hoa, tất nhiên là chỉ 1 chút lơ đễnh của mai bọc hoa đã hoàn toàn biến mất.

Thiên dẫn mai tới 1 tiệm bán cây giống.

“Em…chậu hoa hồng này được không”

Mai kéo cánh hoa hồng lại mũi ngửi mùi thơm dịu của nó miệng khen. “Hoa đẹp quá anh”

“Đẹp là được rồi…bà chủ gói dùm em”

Sau đó hắn tiện tay mua 2 cây bưởi, 2 cây táo, 1 cây nho, 2 cây ổi, mẵng cầu, sầu riêng, dừa, vú sữa, thanh long, nhãn….

Thậm chí rinh thêm 1 chậu hoa sen, bạch hải đường, hoa trà, thược dược, hoa súng, hoa hồng..

Xong xuôi, tất cả lẳng hết vào tiểu thế giới rồi dắt mai đi tiếp

“Mai em có đói bụng không…”

“Đi anh em mình đi ăn cái gì ha..”

“Da….ah…hay mình đi ăn bánh xèo đi…lâu rồi em không ăn.”

“Ok…đi..”

Thế là 1 buổi tối đôi bạn trẻ này ghé thăm hết các cửa hàng…mãi tới 10h mới chịu về

Buổi tối tất nhiên là Thiên phải ngủ với bố của mai rồi, tuy nhiên hắn lại không hề chợp mắt

…….

Trong tiểu thế giới, Thiên trồng tất cả cây ăn trái và hoa lại gần tòa nhà Thiên tháp.

Tòa Thiên tháp này thật ra chính là cái mái nhà của căn nhà ở trong tiểu thế giới mà thôi, nhưng mỗi phân tử là có thể mở ra 1 không gian cho nên cho dù thanh bang có mở rộng bang chúng lên tới trăm tỷ người cũng không bao giờ sợ hết chỗ ở

Phần bên dưới vẫn là 1 căn nhà rộng 200m2 đẹp đẽ, không khí tươi mát, bây giờ lại có thêm 1 cái hồ sen bên phải, 1 cái hồ súng bên trái, xung quanh là các loai hoa, trên dàn cao lại là các chậu hoa lan mỗi chậu đều lớn 2m làm bằng gỗ.

Các cây ăn trái thì trồng phía ngoài, cây ăn trái bây giờ đều được lai giống, cho nên được ăn trái rất sớm.

Chỉ khoảng nửa năm đến 2 năm là được ăn rồi cho nên, nếu trồng ở đây thì chỉ cần gần 1 tháng là có trái ăn. Thậm chí không tới

Nơi này được thừa hưởng vân vụ từ đám hỏa long thụ, cho nên cây giống bình thường phát triển sẽ rất nhanh, tuy rằng những cây thường này muốn tu luyện đến yêu linh thì sẽ rất lâu.

Nhưng 1 thế giới sẽ không thể chỉ có 1 thứ cây, không nên quá cầu toàn, ngược lại có đầy đủ hoa thơm trái ngọt mới là thứ hấp dẫn con người nhất

Nhánh “bạch ngọc chi lan” được Thiên trồng vào gốc cây vú sữa ở trước nhà, bé gái này vừa được trồng vào đây, cảm nhận thấy linh khí thấm người và vân vụ tắm rửa cũng thích thú, rung rinh cây lá.

Đang lúc này Thiên lại cảm nhận thấy bản thân mình có thêm hơn 700 phân thân tế bào nữa. Miệng hắn nhếch cười

“Uhm…xem ra tụi đàn em này làm việc cũng không tệ…ngày đầu đã kết quả tốt vậy rồi..”

Cảm nhận lực lượng từ hơn 700 nhân loại tế bào và 1800 con ong mật tế bào, loại lực lượng không ngừng nghỉ tăng lên này, thật sự quá đã

Đồng thời, trong vạn đao trận cũng có thêm 158 thanh đao mới hình thành. Đây chính là 158 sinh mạng do thất hổ giết

………

Sáng hôm sau, 1 đôi trai gái như kim đồng ngọc nữ bước xuống xe buyt, ăn sáng rồi tới trường đại học sư phạm.

Thiên tiễn mai đến tận lớp rồi mới chịu đi.

Bây giờ việc hắn làm đầu tiên đó là…

Đi rút tiền.

Hôm qua. Hắn mua quá nhiều thứ, 5tr mà bán phù được sớm đã gần hết, mà trong túi hắn còn 1 cái thẻ ATM mạ vàng nữa.

Hắn hồi hộp tới trạm rút tiền, nhét thẻ vào

Mật khẩu là ngày sinh của hắn 19.06.89

“Bíp…bíp…bíp”

Nhưng vừa kiểm tra tài khoản hắn liền chửi um lên

“Lão khốn kiếp….sao lại cho ta nhiều tiền như vậy”

“Mịa…ta mới có 17 tuổi, mới gặp lão được mấy lần…còn đang tuổi ăn tuổi học…vậy mà lão già đó cho ta nhiều tiền như vậy”

“Không sợ ta cầm tiền trốn hoc, ăn chơi xa đọa hay sao…khốn kiếp…”

Chửi thì chửi…nhưng mà hắn vẫn rút 1tr ra xài.

Còn lại tài khoản gần như không chút thay đổi…

99.999.000.000

100 tỷ…lão khốn kiếp đó không ngờ lại cho ta 100 tỷ…thử hởi ta tiêu xài thế nào cho hết đây

“Đúng là không biết phân biệt phải trái…hừ…lần sau…ta mà gặp lại lão….lão biết tay ta”

Ở 1 nơi cách đó hơn chục cây số, lão hào đang ngồi với mấy đối tác ở việt nam.

Tư thế lão như kẻ cầm đầu, vênh mặt hất hàm, đối tác khác nghe lời lão răm rắp..không 1 chút nào trái ý

Đang lơ lửng trên mây bỗng nhiên

“Ắc…..xì,..ắc …xì,….hắt xì…..” liên tục 10 cai liền. Làm lão choáng váng mặt mày, nước mũi cũng chảy lòng thòng

“Khốn kiếp…tên vô lương nào chửi ta…..aaa..ắc…..xì…”

Coi như hình tượng lãnh khốc liền tan tành ngay lập tức

Lão đâu có biết rằng 100 tỷ nhỏ nhoi của lão từ lòng tốt mà đưa cho 1 tên vô lương tâm tiêu xài, ai ngờ bây giờ tên khốn đó vừa rút tiền xong lại là kẻ đầu tiên mang 18 đời tổ tông của lão ra ân cần hỏi thăm hết 1 lượt

…….

Thiên tháp, đại sảnh

Không khí yên tĩnh đến cực điểm, nơi này từng đã giao hẹn, sẽ chỉ có 1 lãnh tụ tối cao được nói.

Người đó chính là thần

Bất kể ai cũng không được phép tùy ý ở nơi này.

Thiên ngồi ở vị trí chủ tọa, nhìn về phía 7 anh em đối diện.

Mọi người ai nấy lưng thẳng tắp, mắt nhìn thẳng, tư thế nghiêm cẩn như quân nhân.

“Uhm…hôm nay ta mang đến cho các anh món quà thứ 2”

Thiên lấy ra cái thẻ ATM mạ vàng, ngón tay nhẹ cuốn liền phóng tới giữa bàn

“Trong này có gần 100 tỷ…tôi muốn các anh tìm nhân tài…biến con số này thành 1 giá trị gấp trăm ngàn lần lên”

” đại hổ…việc này giao cho anh…”

“Dạ…đại ca”

“Thứ hai. Từ hôm nay trở đi ban ngày tuyển bang chúng, tối 9 giờ bắt đầu chiếm đánh địa bàn bang khác…”

“Tôi muốn chính là phá sạch các ổ điếm và hàng trắng, thay thế lũ sâu mọt kia làm xã hội đen nhưng chỉ kiếm tiền sạch…các anh hiểu không”

“Dạ…đại ca”

“Thứ ba. Thất hổ..cậu 1 mình trả thù…được không”

“Dạ đại ca…chắc là sẽ được”

“Đây là 1 lá phù…gọi là kim cương phù…đeo nó trên người sẽ miễn tất cả công kích trong 1 phút, nếu gặp khó khăn gì, trong 1 phút này đủ để cậu nadi đến đây tránh nạn….chuyện còn lại…sẽ có tôi giúp” nói xong Thiên đưa ánh mắt hội ý về phía quốc.

Thấy ánh mắt kiên nghị đó, Thiên yên tâm nói tiếp

“Tôi cho các cậu thêm 3 ngày để lập cho thanh bang 1 quy mô tương đối…3 ngày nữa chúng ta bắt đầu hành động với long xà bang”

“Dạ…đại ca..”

“Uh…anh em còn ý kiến gì không”

“Đại ca..” lúc này tên nổi tiếng tam hổ da mặt dầy liền gọi

“Uhm..”

“Em mặc dù không phải hạng tài giỏi gì, nhưng cũng từng tốt nghiệp đại học kinh tế, nói về kinh doanh em cũng biết chút”

Thiên bất ngờ nhìn tên mặt mũi nhom nhem,bộ dạng vô lại này. Không ngờ lại là chân nhân bất lộ tướng

“Uhm…vậy việc kinh doanh trong bang…giao cho cậu vậy”

Tên khốn này quá mừng rỡ vội vàng phát biểu lập công

“Thưa đại ca…theo em thấy..”

“các anh em đã có chân khí, chỉ cần thông hiểu huyệt đạo và nguyên lý về y học là có thể chữa bệnh..”

“Nếu thanh bang ta lập nên 1 bệnh viện, cho các anh em chữa bệnh cho người khác, không chỉ có thể tạo lập danh tiếng cho bang còn có thể kiếm tiền và nâng cao tu luyện cho bang chúng”

“Uhm..ý kiến không tệ…tốt…vậy tôi sẽ chuyển thêm 1 phần kỹ năng chữa bệnh vào truyền thừa Thiên tháp, chỉ cần ai muốn là có thể học…”