Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Chương 44

10:57 chiều – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 44 tại dualeotruyen

“Ô. . . .”Tiểu Mặc xấu hổ kêu lên một tiếng, rụt vai lại.

“Tiểu bảo bối, chớ lộn xộn!” Y nắm lấy bờ vai của hắn, trên da thịt trắng nỏn lưu lại thêm nhiều dấu hôn mập mờ. Hai bàn tay không ngừng vuốt ve vùng mẫn cảm trên cơ thể hắn.

“Ưm ô… Ô ưm… Ừm. . . . .” Tiểu Mặc cắn môi, nhẹ giọng rên rỉ. Đã lâu không bị y đụng chạm, vuốt ve, nên da thịt truyền tới một cảm giác thật kì lạ, thật xấu hổ….

Y vẫn nóng bỏng, chậm rãi như vậy. Bàn tay tràn đầy năng lượng làm người ta thật mê luyến. Môi và tay y ở trên hắn từ từ châm lên từng ngọn dục hỏa. Những chỗ bị đôi môi ấm áp và bàn tay nóng rực chạm qua đều giống như lửa đốt, làm cho người ta không chịu nổi. Thật muốn tay và môi y dịu dàng vuốt ve xuống…..

Thân thể đã quên mất dục vọng là thứ gì, một lần nữa lại bị kĩ thuật cao siêu của y làm dấy lên cảm giác kịch liệt mà ngọt ngào, nhớ lại khoái cảm thần kì, tuyệt diệu kia….

“Ô a. . . . . A a… Ừm a. . . . .” Tiếng rên của Tiểu Mặc càng lúc càng lớn, càng lúc càng mị, hai tay vòng quanh cổ y.

Y cẩn thận vuốt ve từng tấc da tấc thịt của Điền Vũ Mặc, vô cùng cẩn thận không đè lên bụng con riêng. Cảm giác va chạm giống như trong trí nhớ, thật tuyệt diệu làm cho người ta yêu thích đến nỗi không thể buông tay. Nếu nói có chỗ nào không giống, chính là thân thể con riêng so với trước kia mập hơn một chút, nhưng sờ vào cảm giác thật tốt….

Y vừa vuốt ve phần hông mẫn cảm vừa hôn lên nụ hồng trước ngực Tiểu Mặc. Bộ ngực Tiểu Mặc vẫn không phát triển nhiều nhưng bởi vì mang thai nên bộ ngực tuyết trắng so với trước kia có phần đầy đặn hơn. Mặc dù kém xa so với bộ ngực của phụ nữ trưởng thành nhưng cũng đủ khiến y thật cao hứng rồi! Hơn nữa không chỉ bộ ngực có thêm chút thịt mà ngay cả hai nụ hồng kiều diễm cũng lớn hơn một chút, kích cỡ phân nửa phụ nữ trưởng thành….

“A. . . . . A a… Đừng. . .ba ba xấu, đừng liếm nơi đó….thật nhột…. Ừm a. . . . A a a. . . . .” Tiểu Mặc mị thanh yêu kiều rên rỉ, đầu nhũ nhạy cảm bị cha kê dùng lưỡi liếm cứng ngắt. Khoái cảm từ đầu nhũ không ngừng truyền lên đại não, vòng eo bị y mơn trớn đã sắp tê rần.

Không biết có phải vì mang thai hay không mà hắn cảm giác thân thể mình so với trước kia nhạy cảm hơn?

“Bảo bối, thật ngứa sao? Có cảm giác gì khác hay không?” đầu v* khả ái bị gặm cắn đến đỏ ửng, y ngước mặt nhìn con riêng cười tà, xấu xa hỏi.

“Ừ… Có. . . . . Còn cảm thấy rất thoải mái. . . . . A a…” Ánh mắt giống như bị y khóa chặt, Tiểu Mặc hơi do dự, xấu hổ gật đầu.

“Bé ngoan, so với trước kia thật thành hơn nhiều! Ba ba càng ngày càng thích em. Ba ba sẽ khiến em càng thêm thoải mái, sung sướng….” Y đắc ý cong cong khóe môi, đột nhiên ngậm lấy đầu nhũ của con riêng, ra sức mút liếm. Bàn tay buông tha chiếc eo thon mê người, thay vào đó là kẹp chặt đầu nhũ còn lại. Nhìn thấy đầu nhũ nhỏ đáng thương run rẩy, y tà ác xoa xoa, niết niết.

“A a a. . . . . Ba ba. . . . . A nha… Ừ ô… Thoải mái muốn chết…a nha….đầu nhũ sắp bị ba ba làm cho sướng muốn chết. Ba ba thật biết chơi a…..Ưm a a ….” Dòng điện mãnh liệt lan tràn khắp vùng ngực, sau đó truyền khắp toàn thân. Khoái cảm từng đợt từng đợt ập tới bao vây lấy Tiểu Mặc, đôi môi đỏ mọng không ngừng rên rỉ, ngượng ngùng kêu lên, lớn mật nói ra cảm giác chân thật của bản thân.

Bởi vì đón nhận tình cảm của y, thật sâu yêu y, cho nên cảm giác của hắn hoàn toàn khác trước kia. Không giống như trước kia, mới bị y làm cho có chút khoái cảm đã cảm thấy vô cùng xấu hổ, cảm giác không còn mặt mũi nào sống trên đời! Hiện tại hắn có thể thành thực đối diện với dục vọng và khoái cảm của bản thân, không bao giờ …còn cảm thấy đau khổ và hổ thẹn nữa.

Nhìn Tiểu Mặc thả lỏng toàn thân tiếp nhận chính mình, không còn cự tuyệt giống như trước đây nữa, ánh mắt y tràn ngập ý cười. Y càng thêm nhẫn nại hầu hạ con riêng, buông tha đầu nhũ khả ái, hai tay bao phủ cả bộ ngực, xoa nắn rất có kỉ xảo.

Động tác của y vô cùng dịu dàng, cẩn thận, lực đạo vừa đủ khiến cho Điền Vũ Mặc chỉ có khoái cảm và khoái cảm, hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào, thoải mái như đang ở trên thiên đường….

“A a… . Ừm nha…ba ba xấu, tôi không có sữa….ba ba đừng bóp nữa, sẽ không ra sữa đâu. Van xin ba ba xoa nhẹ….a a a…aaa…thật sảng khoái nha….ưm ô….” Thân thể trắng nỏn bởi vì dục hỏa cuồn cuộn thiêu đốt mà đỏ ửng, hai gò má hồng hồng, khẽ giãy dụa, khả ái kêu lên.

Được tay y xoa bóp một hồi, cả vùng ngực khoái cảm liên tục, đầu nhũ cứng hơn lúc nãy. Ngay cả ha thể hoàn toàn không bị chạm tới cũng bợi vì bộ ngực khoái cảm mà trở nên dục động. Hắn có thể cảm nhận được hạ thể mấy tháng an phận thủ thường nay lại bắt đầu không thành thật….

“Ha ha ha, bảo bối, tôi dĩ nhiên biết em không có sữa. Cục cưng còn chưa sinh ra, em làm sao có thể có sữa…. Thật là một tiểu sắc quỷ, thế nhưng lại nói ra những lời hạ lưu như vậy….” Y nói xong cười ha ha. Ha tay liên tục xoa nắn bộ ngực, làn môi khiêu gợi hạ xuống cái bụng tròn vo, ôn nhu yêu thương hôn xuống cái bụng trắng nỏn.

“Ô… Tôi mới không phải tiểu sắc quỷ, ba ba mới là… Aha. . . . . Lão sắc quỷ… A a…” Tiểu Mặc xấu hổ lắc đầu, bụng bị ba ba hôn thật là nhột. Hơn nữa chỗ bị râu ma sát càng ngứa cực kì.

“Tiểu bại hoại, lại còn dám mắng ba ba là lão sắc quỷ, xem ba ba làm sao trừng phạt em! Y giả bộ tức giận, đầu lưỡi đột nhiên tiến vào lỗ nhỏ lõm xuống trên bụng, đâm vào rốn con riêng

“Ha ha ha… A… Không nên… Ha ha. . . . .van xin ba ba không nên như vậy, mau ra đi…. Ha ha ha ha ha… Ngứa chết người ta…mau rút ra…. Ha ha ha. . . . . Ha ha ha. . .” Tiểu Mặc không nghĩ tới y sẽ làm như vậy, lập tức bị y làm cho cười nức nẻ, vừa cười vừa đáng thương cầu khẩn.

“Còn dám nói ba ba là đại sắc quỷ nữa không?” Y thật xấu xa, loạn liếm rốn con riêng, chọc cho con riêng cười sắp chết.

“Không. . . . . Ha ha ha… Không bao giờ dám nữa… Ha ha. . . . ba ba mau ngừng. . . . . Mau ngừng… Ha ha ha ha ha. . . . . tôi chịu không nỗi nữa…” Tiểu Mặc nào dám gật đầu, lập tức lắc đầu cầu xin tha thứ. Chiêu này của ba ba thật sự quá xấu, quả thực muốn tánh mạng người ta mà, làm hắn cười đến sắp tắt thở!

Sợ Tiểu Mặc cười nữa sẽ làm tổn thương đến cục cưng trong bụng. Y rốt cuộc cũng rủ lòng từ bị mà bỏ qua cho hắn, thu hồi đầu lưỡi.

“Ba ba xấu, dám trêu chọc tôi như thế! Ba ba thật ghê tởm…..” Tiểu Mặc không còn cười nữa, hạ mắt nhìn ba ba đang nằm trên bụng mình, người này thiếu chút nữa hại mình chết cười, tức giận chu môi mắng. Vẻ mặt kia trông vô cùng khả ái!

“Tiểu bảo bối, tha cho em, em lại không ngoan nữa rồi. Chẳng lẽ em còn cảm thấy chưa đủ, còn muốn cười nữa!” Y cau mày uy hiếp nói. Thật ra thì y mới không nỡ, cuồng tiếu như vậy thỉnh thoảng thì có thể, chứ làm hoài sẽ khiến bảo bối đau a!

“Không! Đừng khiến tôi cười nữa, nếu cười tiếp thì sẽ chết người thật đó….” Tiểu Mặc lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, trông cực kì đáng thương giống như một con chó nhỏ!

“Lừa em thôi! Nhìn bộ dáng sợ hãi của em kia, tiểu ngốc tử….” Y ‘phốc xuy’ một tiếng, ôm bụng cười to.

“ba ba thế nhưng lại đùa bỡn tôi…” Tiểu Mặc tức nói không ra lời. Y thật là càng ngày càng ác mà, thật lâu không nhìn thấy vẻ mặt tà ác này của y rồi, nhưng…cũng không chán ghét, cảm giác còn…rất man. Trước kia hắn sao lại không phát hiện ra!

Thật xấu hổ! Ngàn vạn lần không được để y biết hắn thế nhưng lại cảm thấy vẻ mặt xấu xa của y rất tuấn tú, nếu để y biết y nhất định sẽ rất đắc ý. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, xấu hổ trông rất xuân tình, động lòng người, nhìn rất mê người…

“Cái gì chứ? Em cũng cảm thấy ba ba nói đúng sao? Em tự mình nhìn đi, ngón tay của em và tiểu kê kê thật giống nhau, vừa trắng vừa mịn, ngay cả chiều dài cũng không khác biệt lắm…em cương!?” Y buông tha ngón tay dính đầy nước bọt, dời tầm mắt xuống giữa háng Tiểu Mặc. Nhìn thấy tiểu bằng hữu đã cương lên cứng ngắt….

“Đứa bé hu, em còn dám nói ba ba là đại sắc quỷ. Em mới là siêu cấp tiểu sắc quỷ. Trước kia nói em tiểu sắc quỷ quả thật cũng không nói oan cho em….Tôi còn tưởng đã lâu không đụng tới em, em hắn sẽ rất ‘ngoan’, ai ngờ em vẫn nhạy cảm như vậy…” Y cười xấu xa trêu chọc nói, gỡ bàn tay Tiểu Mặc đang che dưới hạ thể, cầm ngọc hành đã thật lâu vẫn chưa chạm qua.

Y ngạc nhiên phát hiện ngọc hành của con riêng thế nhưng lại giống như bộ ngực của hắn, có lớn hơn một chút. Trước kia tiểu ngọc hành chỉ nhỏ bằng ngón trỏ của Tiểu Mặc thế nhưng bây giờ đã to bằng ngón cái rồi, chiều dài cũng cỡ ngón giữa của hắn!

“Tiểu sắc quỷ, kê kê của em trưởng thành rồi nga! Không nghĩ tới việc em mang thai không chỉ khiến cho bộ ngực phát triển một chút, ngay cả tiểu kê kê cũng đã trưởng thành! Xem ra rất nhanh nữa thôi em sẽ thành người lớn….” Ánh mắt xấu xa trêu chọc con riêng, ánh mắt tà khí câu hồn người khiến cho tim Tiểu Mặc đập thình thịch.

“Ông…ông mau buông ra. Đại *** ma này, ông ông….không biết xấu hổ, đại biến thái….” Tiểu Mặc thiếu chút nữa lung lạc trong con ngươi sâu lắng mê người, thâm thúy như bầu trời đêm; vội vàng lấy lại tinh thần, xấu hổ mắng.

Vừa rồi hắn lại bị y làm cho thất thần. Hắn trước kia không có thể như vậy, thế này là sao…Hôm nay hắn liên tục thất thố, thật mất mặt. Hắn nhất định phải hảo hảo khống chế bản thân, không thể lại thất thố mất thể diện nữa. . . .

“Tiểu bảo bối, em muốn tôi buông cái gì?” Y mải mê chơi tiểu ngọc hành, ngón tay giống như chơi đàn piano lúc trầm lúc bổng ve vuốt tiểu ngọc hành. Tiểu ngọc hành mặc dù có lớn hơn trước kia một chút nhưng vẫn vô cùng nhạy cảm, bị y chơi đến run rẩy cả lên. Khiến cho tiểu *** động cũng chảy ra chất dịch trong suốt…

Hạ thể bị ba ba nắm trong tay, bị ba ba *** tà nắn miết, bụng dưới của Tiểu Mặc hừng hực dục hỏa. Hai lỗ nhỏ ngủ say cũng bắt đầu thức tỉnh. Tiểu Mặc đã quyết định lên giường với cha kế nhưng bản tính xấu hổ và sợ sệt vẫn là không nhịn được làm ra vài động tác kháng cự, nhẹ nhàng giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay cha kế.

“A ô. . . . . Aha. . . . .mau buông ra…..” Tiểu Mặc thật sự không thể nói ra miệng cái chữ kia. Đã thật lâu hắn không cảm thấy thẹn như vậy.

“Em cái gì? Tiểu bảo bối nói mau a! Em nói đi, nói xong tôi sẽ buông tha em. Nếu không tôi sẽ nắm mãi không buông, không những vậy tôi càng muốn ăn nó! Liếm nó giống như liếm kem vậy nha….” Y xấu xa bức bách, đã thật lâu không đùa giỡn Tiểu Mặc giống như bây giờ. Thật khiến người ta hoài niệm! Y thích nhất là nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ, tức giận đến đỏ mặt tía tai của Tiểu Mặc. Khuôn mặt đỏ ửng giống như cái mông khỉ, thật là khả ái!

“Đừng…đừng…tôi nói…van xin ông buông….tiểu kê kê…” Tiểu Mặc sợ y thật sẽ ăn phân thân của mình, làm cho dục hỏa trong cơ thể hắn cháy càng mãnh liệt hơn; cho nên hắn chỉ có thể lấy hết dũng khí, nức nở nhỏ giọng nói.

“Tiểu kê kê? Tiểu kê kê là cái gì? Trên người em có gà sao?” Y không buông tha hắn mà cố ý giả bộ ngu làm khó hắn.

“Ông…” Tiểu Mặc không nghĩ tới y lại có thể vô sỉ như vậy, nhất thời tức đến nói không ra lời.

“Tôi nói hoàn toàn là sự thật a! Trên người em thật sự nhìn không thấy con gà nào cả. Em biết điều thì thành thật một chút, em rốt cuộc muốn tôi buông cái gì của em ra?” Nhìn vẻ mặt tức giận của con riêng, y giả bộ vô tội hỏi.

“….Ông vô sỉ! Ông…ông mau buông côn th*t của tôi ra! Nếu không tôi tức giận thật đó!”

Tiểu Mặc thẹn quá hóa giận, y nhún vai không lo lắng, khẽ cười nói: “Em lần này nói đúng rồi, cái này quả thật gọi côn th*t nhưng côn th*t cũng không phải là tên gọi chính xác nhất. Chúng ta còn có thể gọi nó là tiểu huynh đệ, tiểu bằng hữu, phân thân, còn có. . . . . dương v*t!”

“Ông….ông quá biến thái! Ông thật hạ lưu hết thuốc cứu rồi! Tôi…tôi…ông muốn làm thì làm nhanh đi, đừng nói những lời vô nghĩa nữa…” Tiểu Mặc nhìn vẻ mặt hạ lưu, vô sỉ của y, giận đến mức phát điên lên, tức giận mắng.

“Tiểu sắc quỷ, em không đợi kịp nữa rồi à! Thế nhưng lại thúc dục ba ba làm nhanh lên một chút, nhanh lên một chút cắm vào trong thân thể của em, viếng thăm lỗ nhỏ thần bí của em! Em so với ba ba càng hạ lưu hơn mới đúng….” Y ra vẻ kinh ngạc, lắc đầu thở dài nói: “Tuổi còn nhỏ mà đã háo sắc hạ lưu như vậy rồi, tương lai lớn lên nhất định là siêu cấp đại sắc quỷ. Tôi cần phải hảo hảo trông chừng em mới được!”

“Ông…..” Tiểu Mặc cảm giác mình sắp hộc máu. Hắn thật hối hận tại sao lại chủ động hối y làm nhanh lên. Hắn quả thực là siêu cấp đại ngu ngốc. Hắn nhất định là đầu óc bị gỉ sét mới có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như thế!

“Em rất muốn ba ba chơi em, có phải không? Ba ba biết rồi, em không cần thúc dục! Ba ba lập tức thỏa mãn bảo bối *** đãng…” Y gật đầu cười xấu xa, buông tiểu ngọc hành của hắn ra. Nhưng Tiểu Mặc còn chưa kịp cao hứng thì liền hét chói tai.

“Đại *** ma, ông làm gì vậy? Ông mau buông. . . . .” Hai chân Tiểu Mặc bị cha kế mở banh ra, một đôi mắt sói nhìn chằm chằm vào hạ thể đặc thù của hắn làm hắn mắc cỡ loạn đá y.

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên bị cha kế nhìn vào hạ thể kì quái nhưng cho vô luận là bị y nhìn bao nhiêu lần thì hắn vẫn cảm thấy xấu hổ! Nghĩ đến nơi riêng tư nhất trên thân thế thế nhưng lại bị cha kế nhìn chằm chằm. Cấu tạo sinh lý dị dạng bị cha kế nhìn không sót chỗ nào, xấu hổ đến hai gò má bốc cháy…

“Tiểu Mặc, tôi đã thật lâu không nhìn rồi. Ba ba và nhị thúc thật sự rất nhớ nó….Em chớ lộn xộn, để cho ba ba nhìn xem tiểu hoa có lớn lên được chút nào không….” Y nắm chặc đôi chân hắn, nhìn hai cánh hoa thẹn thùng núp dưới ngọc hành. Ánh mắt thoáng chốc tối sầm lại.

Mật hoa xinh đẹp giống như phái nữ, vẫn không có một cọng lông nào, vô cùng sạch sẽ. Chỉ là mới vừa nhìn y đã cảm thấy chịu không nỗi rồi. Tiểu huynh đệ dưới bụng phấn khởi dựng thẳng lên, chỉa thẳng vào mật hoa tinh xảo.

“Bé yêu *** đãng, nhị thúc em muốn tiểu mật hoa phát điên rồi, đã cứng đến cỡ này rồi. Em còn không mau chào hỏi nhị thúc đi!” Y hưng phấn nắm bàn tay nhỏ bé của Tiểu Mặc, không quan tâm Tiểu Mặc phản kháng, ép hắn sờ vào đại phân thân cao ngất giữa háng mình.

“Không nên. . . . .” Đụng vào phân thân nóng hổi như lửa, Tiểu Mặc lập tức rút tay về. Thật nóng, chỉ mới đụng vào một cái mà đã cảm thấy bàn tay như muốn bốc cháy rồi….

“Sao? Nhị thúc rất nóng có phải không! Nó nóng như vậy tất cả đều do em làm hại, em phải có trách nhiệm giúp nó giảm nhiệt….” Y nắm đại phân thân của mình cố ý lắc lắc trước mặt con riêng

“. . . . . Sắc lang, bớt nói những lời hạ lưu đi, muốn làm gì thì làm nhanh đi….” Tiểu Mặc ngó mặt đi chỗ khác, ngượng ngùng mắng. Trên đời cũng không thể tìm ra người đàn ông nào hạ lưu hơn kế phụ của hắn. Hắn thật không hiểu tại sao y lại có thể nói ra nhiều lời hạ lưu, vô sỉ đến vậy…hơn nữa còn làm ra những động tác vô cùng tục tĩu…

“Biết em gấp, tôi lập tức làm ngay! Nhất định sẽ hảo hảo thỏa mãn bảo bối *** đãng, làm cho em phải kêu cha gọi mẹ. Khiến em phải kêu tôi một ngàn lần ‘hảo ba ba’ thì tôi mới bỏ qua cho em…” Y nhếch môi cười nói, “Nhưng trước lúc làm, vì không muốn làm em bị thương nên trước hết tôi sẽ dùng lưỡi hảo hảo hầu hạ tiểu mật hoa….” Y nói xong không đợi con riêng cự tuyệt, cúi đầu xuống, đầu lưỡi ôn nhu liếm hai bên cánh hoa.

Lần này y nhất định sẽ làm vô cùng cẩn thận, cẩn thận yêu thương Tiểu Mặc. Khiến cho Tiểu Mặc hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào, sẽ không làm cho Tiểu Mặc thống khổ như lần trước nữa! Lần này y nhất định sẽ lưu lại cho Tiểu Mặc một hồi ức vô cùng đẹp đẽ…..

“Không nên. . . . . Đừng liếm chỗ đó… Ừm. . . . . Mau đi ra, không cho phép liếm chỗ đó…a .a..a…ưm…a…” Tiểu Mặc ngượng ngùng la lên, muốn đầy đầu y ra.

Đầu lưỡi nóng ướt khiến cho hạ thể run lên, trống rỗng đáng sợ và ngứa ngáy lan tràn. So với ngọc hành bị vỗ về đùa giỡn, cảm giác này quá dữ dội, khoái cảm mãnh liệt bao phủ nơi tư mật thần bí. Hai cánh hoa phấn hồng khẽ run lên, bên trong cánh hoa cũng khát khao….

“Tiểu bảo bối, em chớ lộn xộn, để cho ba ba hảo hảo liếm em. Tiểu hoa thật ngọt, ngọt chết tôi! Tôi thật muốn một ngụm nuốt trọn tiểu hoa của em…” Y mê luyến bú liếm nơi mẫn cảm nhất của Tiểu Mặc. Tiểu hoa của con riêng quả thật là cực phẩm hiếm có, vừa mỹ vừa ngọt, làm cho y càng “ăn” càng ghiền, muốn ăn thêm nữa!

Toàn bộ phía bên ngoài của cánh hoa đều bị y liếm sạch. Đầu lưỡi đâm khẽ tách hai cánh hoa ra, lập tức hiện ra khe hở màu phấn hồng.

Đầu lưỡi linh xảo lần mò vào khe hở, tà ác liếm lỗ nhỏ nhạy cảm. Vì để con riêng thoải mái hơn, y không chỉ dùng đầu lưỡi liếm âm động của con riêng, mà miệng còn không ngừng mút vào lớp thịt non xung quanh. Tay y cũng không nhàn rỗi, vuốt ve an ủi gậy nhỏ của Tiểu Mặc. Tay khác không ngừng chà xát nụ hoa nho nhỏ phía trên mật động….

“A a… Ô a a… ba ba xấu, đừng liếm của tôi…..thật là nhột…. Ừm a… . Hmm a a a… Thật thoải mái… A a a…Liếm chết tôi đi…. A a a…ba ba hư, muốn lên mây… A a a… . Nga a. . . . .”

Tiểu Mặc sảng đến toàn thân run lên. Bàn tay nhỏ bé nắm chặt tấm ra trải giường bên dưới, đôi môi đỏ mọng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ. Tiếng rên kiều mị so với bất kì diễn viên AV nào cũng đều *** đãng hơn, không ngừng gãi ngứa vào tâm can người nghe, làm cho người ta mất hồn….

“Như vậy đã muốn lên mây rồi sao? Không thể nga! Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu thôi!” Đầu lưỡi của y đâm sâu vào trong lớp thịt đỏ hồng. Động nhỏ tao mị thấy có vật thể tiến vào liền lập tức kẹp chặt, một chút cũng không buông tha.