Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 4: Thiết kế ép gả tại dưa leo tr.
Cha Tô Bắc thấy cô lạnh nhạt, tức khắc mặt già cứng đờ. Nhưng là, ông ta nghĩ đến chuyện sau đó, đành phải nỗ lực che giấu cảm giác xấu hổ. Cha cô bày ra bộ dáng vô cùng hối hận, nức nở nói: “Bắc Bắc, cha và mẹ biết mấy năm nay ủy khuất con, con rốt cuộc cũng là miếng thịt trên người chúng ta, từ nhỏ đã đưa con đi, chúng ta trong lòng cũng đau. Nhưng là con cũng phải thông cảm cho cha mẹ, cha gánh vác toàn bộ cuộc sống của mọi người trong công ty.”
Lúc trước, thời điểm Tô Bắc và Tô Noãn sinh ra, đúng là công ty của Tô gia gặp khó khăn. Cha cô tìm một thầy bói, tính ra Tô Bắc có mệnh khắc người Tô gia, vì Tô gia, cha mẹ Tô Bắc đem cô tặng đi. Mới vừa đưa đi, công ty liền khởi sắc, cha cô liền nhận định Tô Bắc chính là khắc tinh của Tô gia. Liền nghĩ đem Tô Bắc bỏ mặc.
May mắn, cô của cô thương tiếc, đem Tô Bắc đưa tới Mỹ nuôi dưỡng.
Tô Bắc nhìn cha một mặt đầy nước mắt nói về sự tình năm đó, trong lòng cũng cảm khái vạn phần.
Nàng khẽ nói: “Sự tình cũng đã qua đi nhiều năm, cha không cần nhắc tới nữa.”
Cha cô vừa nghe, liền thuận nước đẩy thuyền, nói: “Cha biết sự tình trước kia là chúng ta thật quá đáng, cũng hy vọng Bắc Bắc cho chúng ta cơ hội bồi thường cho con.”
Tô Bắc vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía cha, chẳng lẽ năm năm không gặp, cha cô thật sự lương tâm trỗi dậy?
Cô nhìn về phía mẹ cô – Vân Cẩm cùng Tô Noãn, liền thấy mẹ cười đến vẻ mặt từ ái, Tô Noãn cũng vẻ mặt cứng đờ giả cười.
Tô Bắc nói: “Bồi thường?”
Cha cô cười nói: “Lộ gia, con biết đi, nhà bọn họ muốn cùng nhà chúng ta liên hôn, ta cùng mẹ con thương lượng một chút, quyết định để con gả qua đi, trở thành thiếu phu nhân nhà họ Lộ!”
Cái gì! Gả chồng! Vẫn là gả cho Lộ gia đại thiếu?
Có nghe đồn nói hắn từ nhỏ bệnh tật quấn thân, hành tung thần bí khó tìm, ngay cả truyền thông cũng không nắm được chút tin tức gì của hắn, nghe nói là một kẻ tàn phế.
Tô Bắc khựng một chút, đứng lên. Cảm động vừa rồi một chút cũng không còn, cô lạnh băng nói: “Nguyên lai kêu tôi trở về chính là muốn tôi liên hôn? Mệt cho các người giả bộ.”
Cha cô không tiếp tục mở miệng, nhưng mẹ cô lại nói: “Lộ gia thiếu gia tốt xấu gì cũng là con một, con gả qua đó, liền cơm áo không lo, hưởng phúc. Vốn dĩ nói là Noãn Noãn gả qua, nhưng là Noãn Noãn hiện tại mọi người đều biết chính là minh tinh, vì sự nghiệp của Noãn Noãn, nó hiện tại không thể gả chồng!”
Vậy muốn cô gả sao!
Quả thực nằm mơ!
Cô còn có hai cái tiểu bảo bối, nếucô thật sự gả chồng, chúng làm sao bây giờ?
Cô phẫn nộ hướng tới Vân Cẩm hô: “Bà nằm mơ! Tôi sẽ không gả chồng!”
Vân Cẩm sửng sốt, tựa hồ là không nghĩ tới Tô Bắc sẽ mãnh liệt phản đối như vậy, bà thấy Tô Bắc không ăn mềm, lập tức thay đổi sắc mặt, cười lạnh nói: “Thật là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”
Tô trời cao cũng là lập tức thay đổi mặt, âm trầm nói: “Không phải do mày lựa chọn, Lộ gia, chúng ta nhưng đắc tội không nổi, mày hôm nay không muốn gả cũng phải gả.”
Tô Bắc biểu tình chán ghét nhìn bọn họ: “Nếu tôi không gả đâu thì sao?”
“Anh, tại sao anh lại có thể làm như vậy đối với em? Nếu công ty em đóng cửa, đối với anh có chỗ tốt nào?”
Tô Bắc biểu tình lập tức cứng lại, cô?
Thời điểm cô trở về, công ty không phải còn rất tốt sao? Như thế nào đột nhiên, liền có chuyện.
Ngay sau đó, âm thanh cha cô từ di động truyền ra tới.
“Đối với tôi đích xác không có chỗ tốt, nhưng là, tôi muốn nhìn thấy đến tột cùng Tô Bắc có chịu hợp tác hay không thôi. Nói cách khác, công ty cô vẫn là sẽ bị thu mua.”
Thanh âm phẫn nộ của Tô Vân Thiến từ di động truyền ra: “Anh, Bắc Bắc cũng là con gái anh, anh như thế nào có thể đối xử với nó như vậy?”
Tô vân thiến tiếp tục nói gì đó, Tô Bắc không biết, bởi vì cha cô đem đoạn ghi âm tắt đi.
Tô Bắc hồng con mắt, nhìn cha cô: “Cha cư nhiên như vậy đối đãi cô sao?”
Cha cô mặt trào phúng nói: “Vì có thể cùng Lộ gia hợp tác, điểm này tính là cái gì! Nếu ngươi không gả, liền chờ công ty Vân Thiến phá sản đi.”
Cô từ nhỏ đem Tô Bắc nuôi lớn, còn giúp cô chiếu cố Tô Lẫm, hiện tại công ty gặp nạn, cô tuyệt không có thể khoanh tay đứng nhìn. Tô Bắc chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt nhỏ một giọt nước mắt.
Nàng đau đớn mở miệng: “Được! Tôi gả!”