Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 49: C49: Chương 49 tại dưa leo tr.
Editor: hoa kim tước
➵
Các binh lính đang vây xem đồng loạt hò reo, Tướng quân phu nhân của bọn họ quả nhiên lợi hại, ngay cả thị vệ của Vương gia cũng không phải là đối thủ.
# Phu nhân của Tướng quân quả nhiên chỉ có Tướng quân mới có thể áp đảo #
# Douma phu nhân của Tướng quân quả thực không thể cường thế hơn được nữa #
# Tướng quân phu nhân trở thành nam thần của ta phải làm xao đây #
# Tề Tướng quân ngươi mau tới dắt phu nhân nhà ngươi đi đi #
→ _。→
Tin tức về trận tỷ thí này lấy tốc độ tên bay mà phóng khắp toàn bộ quân doanh, trên bàn Ngô Quân sư đương nhiên cũng sẽ không khuyết thiếu một bài báo cáo kỹ càng tỉ mỉ.
Sau khi cổ được thả ra, Lưu thị vệ đầy mặt đỏ lựng, đầu cũng không dám ngẩng lên, lúc trước còn nói phải giáo huấn nhân gia chút đỉnh đâu, kết quả ngược lại là chính bản thân lĩnh được một bài học……
So với Lưu thị vệ còn đang hổ thẹn, Lý Tiêu Lâm lại là ướt đẫm mồ hôi.
Lưu thị vệ vốn dĩ là người có võ nghệ cao cường nhất trong đám người của hắn, không nghĩ đến tay Từ Tử Du liền năm chục chiêu đều chịu không nổi.
Thế này, nếu chính mình động thủ…… Chỉ mới nghĩ thôi đã cảm thấy khủng bố.
Đột ngột, có một loại cảm giác nặng nề chợt đè nặng tâm can hắn, nhìn Từ Tử Du đang cười sang sảng, cùng Lưu thị vệ chia sẻ kinh nghiệm, vẻ mặt Lý Tiêu Lâm trở nên rối bời. Lúc này đây hắn còn chưa rõ, loại cảm giác này có tên “áp lực đại sơn”, bất quá sắc tâm hứng khởi bởi vì vừa rồi nhìn thấy vẻ ngoài gọn gàng lưu loát của Từ Tử Du đã lập tức bị lý trí áp xuống rất nhiều.
“Võ nghệ của Tử Du quả nhiên tài giỏi.” Lý Tiêu Lâm khô cằn buông lời khích lệ.
Từ Tử Du sóng mắt lưu chuyển liếc nhìn hắn, ánh mắt còn đảo qua nửa thân dưới của hắn……
Hồi tưởng lại những chiêu thức y vừa áp dụng lên Lưu thị vệ, Lý Tiêu Lâm tức khắc cảm nhận được loại cảm giác đau trứng……
Mỹ nhân cũng thực nguy hiểm, cần phải cẩn thận khi cưa!
Từ Tử Du tuy là một trong số những ái nhân được định mệnh an bài cho hắn, bất quá vì cái mạng nhỏ của bản thân, Lý Tiêu Lâm cho rằng, mình vẫn là nên cách xa xa y một tẹo thì hơn.
Dõi mắt nhìn Vương gia ủ rũ cụp đuôi rời đi, Từ Tử Du cùng Nhược Minh trao đổi một ánh mắt, cả hai bên đều có chung một loại cảm giác thở dài nhẹ nhõm.
Nhược Minh quyết tâm khi trở về phải tiếp tục nỗ lực hơn nữa, tranh thủ khiến Vương gia đánh mất toàn bộ ý đồ theo đuổi Từ đại phu, xét về giá trị vũ lực cường hãn đến nhường vậy, trong tương lai nếu cảm tình thực sự tan vỡ, Vương gia ngươi chắc chắn sẽ bị thu thập thỏa đáng có biết không.
Vì có thể khiến An Bình Vương gia ly khai mình xa xa chút đỉnh, Từ Tử Du cũng đã nỗ lực vô cùng. Vừa rồi khi giao thủ cùng Lưu thị vệ, y chính là vận toàn bộ sức lực, võ nghệ của đối phương bất phàm, y tuy thắng, nhưng cũng chỉ là nhờ vào kỹ xảo cao hơn một chút mà thôi.
Ở phương diện vũ lực, y là tuyệt đối thua người này. Rốt cuộc hình thể cũng rất ra gì và này nọ đâu, một trăm bảy chục cân kia của đối phương cũng không phải là ăn chay.
Cùng đối phương ước định thời gian giao lưu kế tiếp, Từ Tử Du vạn phần cao hứng vì đã tìm thêm được một đối thủ có thực lực mạnh mẽ vô cùng.
Tề Vũ Hiên là một quân nhân, đã đắm chìm trong chiến hỏa hàng năm trời, y nếu muốn cùng sóng vai với hắn suốt quãng đời còn lại, đương nhiên thực lực phải càng ngày càng thêm cường hãn. Trong phần cuối của cuốn tiểu thuyết này, tính mạng Tề Vũ Hiên vẫn còn có một lần lâm vào nguy hiểm, y quyết không cho phép vận mệnh trong nguyên bản lại một lần nữa dừng ở trên người Tề Vũ Hiên!
Trong sách cũng không nói rõ đám thích khách kia là từ đâu xuất hiện, bất quá Từ Tử Du đã dựng vững quyết tâm, lần Tề Vũ Hiên xuất chinh tới, y sẽ mặt dày mặt dạn đòi đi theo bằng được.
Cái qué gì mà mất tích ba lăng nhăng, tuyệt đối sẽ không thể lại phát sinh, nếu kịch bản gia khăng khăng một mực đòi phải lặp lại tiết tấu này, y cũng muốn gắt gao bám chặt vào người Tiểu Hiên Hiên. o( ̄ヘ ̄o*) [ Nắm tay! ]
Mắt thấy sắc trời chuyển tối, Từ Tử Du thay đổi trang phục, vội vội vàng vàng chạy đến nhà bếp, bữa tối tình iu này cũng không thể hủy bỏ, y hẵng còn trông cậy tiếp tục sử dụng loại bầu không khí gia đình ấm cúng để khiến Tiểu Hiên HIên càng ngày càng vướng sâu vào trong vũng lầy với y đâu!
Sau khi dùng xong bữa tối, y lại chủ động đưa ra đề nghị được mát xa cho Tề Vũ Hiên, đôi ngày gần đây, Tề Vũ Hiên vẫn luôn bận bịu trong việc an bài cuộc đại chiến sắp tới, mỗi ngày đều vội đến chân không chạm đất, đêm qua khi y ăn vụng đậu hủ đều có thể cảm nhận được cơ bắp căng chặt của đối phương.
Trước gợi ý của y, Tề Vũ Hiên cũng không đưa ra lời phản đối, gần đây hắn tựa hồ đối xử đặc biệt tốt với Từ Tử Du, tốt đến độ Từ Tử Du đều có một chút lòng dạ thấp thỏm phập phồng……
Về thuật thoát y, Từ Tử Du đã thuần thục đến vượt quá ngưỡng điêu luyện, sau khi nhận được sự cho phép, chưa đến năm giây y đã lột sạch Tề Vũ Hiên……
Thân thể cường tráng trần trụi nằm đè lên giường, Từ Tử Du trong miệng không ngừng nhắc đến mát xa, ánh mắt lại lưu luyến không rời trên bờ mông mượn mà đĩnh kiều kia.
Quả nhiên, không hổ là Tiểu Hiên Hiên của y, nhìn mông kìa, nhìn eo đi…… Douma lần trước chỉ lo cày cấy, cũng chưa kịp nhìn kỹ một lần, thật là quá đáng tiếc o(≧ v≦)o
Tề Vũ Hiên phi thường mẫn cảm với ánh mắt của Từ Tử Du, hắn không tự giác giật giật thân thể, thấp giọng hỏi nhỏ, “Ngươi rốt cuộc có định ấn hay không.”
“Ấn! Đương nhiên ấn!” Từ Tử Du hấp tấp đáp lời. Y cũng không thể bỏ lỡ cơ hội kiếm hảo cảm này a.
Làm một vị tiểu công săn sóc, thủ pháp mát xa này chính là một bộ môn bắt buộc, để có thể xoa dịu cơn đau eo mỏi chân gì gì đó của tiểu thụ…… Tuy rằng hiện giờ còn cách cảnh tượng kia một khoảng cách có chút xa, bất quá có thể coi như là một đợt rèn luyện chuẩn bị không phải sao. ╮(╯▽╰)╭
Tề Vũ Hiên nằm lên giường, thả lỏng toàn thân, trên vai đột ngột truyền đến một cổ lạnh lẽo, tức khắc khiến hắn rùng mình một cái.
“Là thứ gì?”
“Là thuốc mỡ do chính ta tự chuẩn bị, ngươi yên tâm, bên trong có bỏ thêm chút bạc hà, ấn xong sẽ thực thoải mái.” Từ Tử Du trả lời, tay vẫn không ngừng động tác, đổ khắp thân thể Tề Vũ Hiên thứ thuốc dính nhớp màu trắng đục kia.
Trên thớ da thịt mang sắc yến mạch dính một lớp đồ vật sền sệt màu trắng, hai loại màu sắc tương phản này bày ra một mảnh đối lập mãnh liệt.
Từ Từ Du thề rằng vừa rồi y thực sự không ôm bất luận chút ý niệm đáng khinh nào, nhưng nhìn đến cảnh tượng này, y đương nhiên không khỏi mà liên tưởng đến một hình ảnh không chút thuần khiết nào đó.
Khóe môi cong lên thành một độ cung quỷ dị, lòng bàn tay Từ Tử Du mạnh mẽ xoa mềm những thớ cơ bắp căng chặt cứng đờ, xúc cảm dưới lòng bàn tay phi thường mê người, y một bên ảo tưởng đè Tề Vũ Hiên ra tương tương nhưỡng nhưỡng, một bên nghiêm túc nghiêm cẩn làm thợ mát xa…… _(:з」∠)_
Tề Vũ Hiên một chút cũng không biết gia hỏa tưởng chừng như nghiêm túc mát xa cho mình kia vẫn còn không quên ôm đầy một đầu ý dâm, hắn híp mắt thỏa mái nằm ườn, tuy rằng ban đầu có chút đau đớn, bất quá một khi những thớ cơ cứng nhắc đã được xoa mềm, liền chỉ còn dư lại an nhàn cùng thả lòng.
“Ân…… Thực thoải mái.” Tề Vũ Hiên thuận miệng cảm thán.
Còn không chờ hắn tiếp tục tán thưởng tay nghề của Từ Tử Du, đối phương đã ghé sát lên trên người hắn, còn dùng một thứ đồ vật cương cứng chọt chọt mông hắn.
Tề Vũ Hiên, ……
“Vũ Hiên…… Ngươi cố ý dụ hoặc ta.” Từ Tử Du rầm rì nói.
“Nói bậy!” Sắc mặt Tề Vũ Hiên ửng đỏ. “Ta khi nào……”
“Ngươi chính là dụ dỗ ta, biết rõ mát xa cho ngươi cũng đã đủ để khiến lòng ta ngập tràn dục vọng, ngươi còn phát ra những lời rên rỉ dễ nghe đến vậy, ta đều bị ngươi rên đến cương cứng.” Từ Tử Du cố ý dùng hạ thân vươn thẳng của mình cọ cọ lên mông hắn.
Tề Vũ Hiên vô ngữ mất nửa ngày, hắn sai rồi, hắn liền không nên phản bác lại Từ Tử Du, gia hỏa này chính là một tên lưu manh!!!
“Vũ Hiên…… Chúng ta cùng thả lỏng một chút có được không?” Từ Tử Du nhấm nháp vành tai Tề Vũ Hiên, cố ý thở ra một hơi bên tai hắn. Đôi tay nóng nảy xoa bóp vòng eo mẫn cảm của đối phương, kiên định phải khơi mào dục vọng của hắn cho bằng được.
Tai Tề Vũ Hiên hồng lên đôi chút, bất đắc dĩ thở dài, cái gọi là “thả lỏng một chút”, bọn họ đã làm không ít lần, làm nhiều thêm một lần tựa hồ cũng…… Không sao cả, đi?
Nhận ra Tề Vũ Hiên đã từ bỏ phản kháng, hai mắt Từ Tử Du cong thành hai mảnh trăng lưỡi liềm, y phát hiện những ngày gần đây Tề Vũ Hiên đã càng thêm phóng túng với y, điều này không khỏi khiến y thấp thỏm, lại nhịn không được mà muốn thử giới hạn tột cùng của đối phương.
Ra tay xoay thân thể Tề Vũ Hiên nằm ngửa, y không đợi đối phương kịp phản ứng, cúi đầu ngậm lấy bộ vị đã nửa ngẩng đầu kia.
“Ân……” Tề Vũ Hiên than nhẹ một tiếng, dùng hai tay giấu nhẹm gương mặt mình. Sự tình này dẫu đã lặp lại không biết bao nhiêu lần, lại vẫn vẫn luôn khiến người cảm thấy thẹn, mà nối tiếp cảm xúc hổ thẹn, lại chính là khoái cảm che trời lấp đất.
Từ Tử Du ra sức mút lấy côn th*t trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp mặt trên. Ngẫu nhiên lại dùng đầu lưỡi lấp kín lỗ nhỏ, khiến Tề Vũ Hiên thở ra những âm điệu rên rỉ dễ nghe kia.
“Đừng…… Làm vậy……” Tề Vũ Hiên nổi giận với việc bản thân không có chút sức chống cự nào với vuốt ve của đối phương, rõ ràng là một nam nhân cao lớn thô kệch, thân thể lại mẫn cảm đến không tưởng tượng nổi. Vô luận nơi đó bị Từ Tử Du đụng chạm như thế nào, đều sẽ làm hắn nổi lên phản ứng, quả thực khiến hắn xấu hổ đến không chỗ dung thân.
“Không…… Thoải mái…… Sao?” Từ Tử Du hàm hồ hỏi.
Tề Vũ Hiên vô pháp đáp lời y, đành phải căm giận cắn chặt răng, không phát ra dù chỉ một mẩu âm thanh.
Từ Tử Du liếm liếm môi, y mới không thèm để ý đến loại hành vi bịt tai trộm chuông này của Tề Vũ Hiên đâu, hắn càng cố nghẹn, khoái cảm lại càng bùng nổ đến bội phần mãnh liệt.
Đôi tay dùng sức xoa bóp cánh mông rắn chắc, Từ Tử Du thường thường sẽ lại đụng chạm huyệt khẩu nhắm chặt kia, lần đầu tiên đụng chạm vào nơi đó khi Tề Vũ Hiên vẫn còn thanh tỉnh, y lập tức đã bị đạp bay khỏi giường, ngay sau đó y liền vội điều chỉnh phương thức, luôn nhằm vào thời điểm Tề Vũ Hiên đã đắm chìm trong trầm mê mới đụng vào.
Sau khi thành công chạm được đến nơi, y cũng không làm ra bất luận loại động tác dư thừa nào, ngược lại nhanh vun vút mà rời đi, để Tề Vũ Hiên còn đang định phản ứng lại không kịp có lời nào để nói.
Sau đó, cứ hở ra cơ hội là y sẽ lơ đãng đụng chạm chút đỉnh, để Tề Vũ Hiên từ đầu còn căng chặt toàn thân, đã biến thành không chút sở giác như hiện tại.
Tâm lý cảnh giác của con người luôn là theo thói quen mà biến mất từng chút một, Từ Tử Du vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn tinh thần vật lộn ở trên giường, nhưng có thể thay đổi một cách vô tri vô giác đương nhiên lại càng hay a. ╮(╯▽╰)╭
Thân thể như đã được găm chặt giữa hai chiếc đùi cường tráng, đầu Từ Tử Du không ngừng phập phồng nhấp nhô.
Hốc mắt Tề Vũ Hiên ướt dầm dề, nhưng khớp hàm nghiến chặt lại kiên quyết không phát ra dù chỉ nửa tiếng rên rỉ, Từ Tử Du hơi có chút tiếc nuối, bất quá y càng chờ mong đến một ngày kia có thể nghe được Tiểu Hiên Hiên tùy ý kêu rên……
“Ngô……” Một tiếng rên vuột ra, đồng tử Tề Vũ Hiên trong nhất thời trống rỗng, hắn mờ mịt nhìn lên trần nhà, loại kích thích mãnh liệt này khiến hắn có chút không kịp hoàng hồn.
“Thoải mái sao?” Nuốt vào trong miệng dòng chất lỏng chua xót, Từ Tử Du ngẩng đầu hỏi.
Tề Vũ Hiên xấu hổ đến không thốt ra lời, dù hắn có luyện tập cả đời, vẫn sẽ không bao giờ đủ khả năng dùng loại ngữ khí này để nói về sự tình vừa phát sinh.
Môi Từ Tử Du bởi động tác kịch liệt vừa rồi mà dị thường hồng nhuận, nhưng điều khiến Tề Vũ Hiên càng cảm thấy thẹn chính là, bên khóe miệng y còn dính vài giọt chất lỏng trắng đục.
Để ý đến tầm mắt của đối phương tựa hồ là đang dừng ở trên khóe miệng mình, Từ Tử Du chỉ cần chợt nghĩ cũng đủ biết chuyện gì đang diễn ra.
Y cố tình thò ra ngoài đầu lưỡi đỏ tươi, loát ở bên môi một chút, thứ chất lỏng màu trắng đã bị cuốn vào trong miệng.
Quả nhiên, thấy một màn này, sắc mặt Tề Vũ Hiên nháy mắt đỏ bừng, hắn rời đi tầm mắt, căn bản không dám nhìn thẳng vào Từ Tử Du.
Từ Tử Du không để bụng, Tiểu Hiên Hiên của y thực sự là quá ư thẹn thùng, chỉ mới loại trình độ này đã ngượng ngượng nghịu nghịu, vậy khi bày ra cho hắn những loại play y luôn mơ tưởng, hẳn sẽ khiến mặt hắn đỏ đến vô pháp gặp người đi?