Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 48: Lục Hạo Thành nhất định phải biến mất khỏi thế giới này. tại dua leo tr
Lục Hạo Thành một mình ngồi trong tiệm cháo một lúc lâu, vẫn không rời đi!
Ánh nắng ban sớm chiếu xuyên ô ô cửa sổ, chiếu sáng lên khuôn mặt thâm sâu của anh, gương mặt không chút biểu cảm, hiện ra vẻ cô đơn.
Khuôn mặt anh hơi nhăn nhó, không biết được lúc này anh đang nghĩ gì ?
Lúc đi làm, anh có việc thì sẽ làm.
Còn vào thời gian cuối tuần, chỉ còn lại có một mình anh, là một người cô độc, ngoại trừ có cô đơn làm bạn cùng, thì không còn cái khác.
Một mình ngồi hơn một giờ đồng hồ, Lục Hạo Thành mới đứng dậy, bước chân mạnh mẽ mà đi ra ngoài.
Anh cầm chặt chiếc điện thoại trong tay, trong lòng đang vô cùng lo lắng chờ đợi tin tức từ Mộc Tử Hành,
Tìm Lam Lam nhiều năm như vậy rồi, nếu như có một người con gái nào giống với Lam Lam, anh thầm nghĩ phải nhanh chóng điều tra rõ mới được.
Ở thành phố Giang nước A, dựa vào thế lực của Lục Gia, thì đây chính là một bàn đạp tốt để vươn lên trong mọi mặt, cùng có thể giúp thành phố Giang nâng tầm cỡ thế giới.
Lục Gia có tài sản hùng hậu, lớn mạnh, dường như đã chiếm được hết những gì tốt nhất trong ngành kinh – thương, không muốn có tiền cũng khó.
Lục Hạo Thành ba năm trước rời khỏi tập đoàn Lục Thị lập nghiệp, thời gian ba năm ngắn ngủi, đã một bước trở thành gia tộc có thực lực mạnh nhất.
Gây chấn động cả giới thương nghiệp.
Lục Hạo Thành có được thành công như vậy đến người mẹ kế Tần Ninh Trân nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Trước đây bà ta luôn gấp sức ép cho Lục Hạo Thành, mà bây giờ Lục Hạo Thành đã thoát khỏi tầm tay bà, không biết lúc nào có thể thâu tóm được công ty của lão già Lục Gia này, bà đứng ngồi không yên, nhiều lần giờ thủ đoạn với Lục Hạo Thành, nhưng Lục Hạo Thành vẫn sống rất tốt.
Tòa nhà Lục Thị có hai tòa, hai tòa nhà cách nhau không ха.
Tòa nhà Lục Thị của Lục Dật Kha, được mệnh danh là tập đoàn Lục Trân.
Đây là do từ sau khi Tần Ninh Trần gả vào Lục Gia, sinh được Lục Hạo Khải nên quyết liệt yêu cầu như vậy.
Hôm nay là cuối tuần, Tần Ninh Trân và Lục Hạo Khải không có nghỉ ngơi.
Tần Ninh Trân vì muốn con trai mình giỏi như Lục Hạo Thành, mà luôn giám sát, yêu cầu con trai học các loại kinh nghiệm kinh – thương.
Tập đoàn Lục Trân, trong phòng làm việc của giám đốc sáng chói lóa.
Trang trí theo phong cách xỉ nghiệp, hình tượng cao đoan, khí phách phong độ, nhưng lại giống như phòng nghỉ ngơi của giám đốc vậy.
Lục Hạo Khải đang ngồi trước máy tính xem tình hình thị trường chứng khoán.
Tần Ninh Trân từ ngoài bước vào.
Bà mặc một bộ vảy mày đỏ, khí chất cao quý, cử chỉ tao nhã, ăn mặc xa hoa, lộng lẫy, lộ ra vẻ hào hoa phú quý.
Bà ngẩng đầu nhìn con trai, đôi mắt đang tính kế, nhìn vào con trai, có vài phần dịu dàng:”Tiểu Khải, lại đây.”
“Mẹ, mẹ về rồi.” Lục Hạo Khải nhanh chóng đứng dậy đi tới.
Anh cười tủm tỉm hỏi:”Thế nào? Mẹ, đều sắp xếp xong hết rồi chứ?”
Tần Ninh Trân cười đều, khuông mặt đẹp đẽ ung dung hiện lên một chút kỳ lạ: “Đều sắp xếp xong cả rồi, vài ngày sau ở khách sạn S có một party, Lục Hạo Thành và Cố An An đều đi, Cố An An một lòng muốn gả vào Lục Gia, thì chúng ta sẽ để cho cô ta toại nguyện.”
“Mẹ mà ra tay, không có chuyện gì là không thành cả, đáng tiếc bảy năm trước, cô gái đó đi nhầm phòng, không thì, Lục Hạo Thành làm sao có thể có được thành tựu như ngày hôm nay?” Lục Dật Kha u ám, cách làm của Lục Hạo Thành, khiển cho anh không tài nào thở nổi.
Một cộng ty phục trang, cũng có thể được anh kinh doanh đến thành công như vậy, còn mấy doanh nghiệp đứng tên anh, đều là do anh kinh doanh, lãnh đạo mà dần dần sắp đuổi kịp tập đoàn Lục Trân.
“Ha Ha!” Tần Ninh Trân cười lạnh , ánh mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ít nhất Cố An An, chúng ta có thể nắm thóp cô ta, thay vì để người con gái khác gả vào Lục Gia chi bằng chúng ta tự tìm một người con gái mà ta có thể đem nó thành người của chúng ta.”Đáy mắt của Tần Ninh Trân xẹt qua một tia độc ác.
Khối tài sản này, đều sẽ là của ba mẹ con bọn họ.
Lục Hạo Thành nhất định phải biến mất khỏi thế giới này.
Một dãy đèn thắng đứng, phát sáng của con đường, xuyên qua cả cây cối con phố, chiếu sáng hết tất cả mọi thứ.
Lam Hân nén giận nói: “Cẩn Hi, không mua được nhà cũng rất là lo, có thể mua được nhà ở đây thật sự rất khó, tìm cả một ngày rồi, vẫn không tìm được căn nào thích hợp cả.