Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 50: Chim sẻ lửa, hồ Ly, đạo nhân tại dưa leo tr.
Dịch: Hoangtruc
Nguồn: Bachngocsach
***
Hồ Nhu Cơ đứng trước Tiểu Khế động, nhìn từ hạp cốc trong núi, có một đội âm quỷ đang đi tới phía trên khu rừng cây.
Hồ Nhu Cơ không có ý định xen vào việc của người khác. Bà mang theo tộc nhân tới nơi này không phải là vì đã không còn nơi nào đi nữa, mà là vì bà biết mấy ngày nữa trưởng công chúa của Hồ tộc sẽ gả cho cháu trai Trấn Nam tướng quân của Quảng Nguyên phủ.
Cho nên trưởng công chúa sẽ đi ngang qua nơi này đến Quảng Nguyên phủ, bà mang theo tộc nhân tới là đợi nàng ở chỗ này.
Chi mạch các nàng đã bị xóa tên khỏi dòng chính, nhưng bà một lòng mong mỏi muốn được trở lại dòng chính.
Mẹ của Trưởng công chúa chính là em gái bà, bình thường rất hiếm khi gặp mặt nhau, đây là một cơ hội hiếm có. Bà không chỉ muốn gặp trưởng công chúa mà còn muốn để Ngọc Bình đi theo bên người trưởng công chúa.
Trưởng công chúa gả cho cháu trai Trấn Nam tướng quân của Quảng Nguyên phủ, như vậy các nàng định cư ở chỗ này, khoảng cách không xa, có thể được chiếu cố chút ít.
Bà cũng biết rõ chi đội ngũ đang đi trong màn mưa kia, là Quỷ ở núi Bắc Âm đấy.
Quỷ trong núi Bắc Âm vẫn luôn nóng lòng muốn tiến vào trong đại thành. Khác với sở thích ái mộ thư sinh nhân gian của Hồ tộc các nàng, bọn chúng ưa thích giả làm thần linh trong nhân gian hơn, từ đó mà đạt được hương hỏa, gia tăng tu vi.
Núi Bắc Âm cũng như núi Hồ Khâu, đều là một bộ phận của nước Thiên Sơn. Mà núi Bắc Âm rất lớn, có rất nhiều động phủ, trong mỗi động phủ đều có một con quỷ.
Hiện tại một bầy quỷ tới nơi này khiến Hồ Nhu Cơ thầm cảm thấy nghi hoặc.
Bà biết trưởng công chúa núi Hồ Khâu có quan hệ thông gia với cháu trai Trấn Nam tướng quân chính là vì hòa hoãn mối quan hệ đối địch giữa nước Đại Chu cùng nước Thiên Sơn.
Trong mưa gió, một bầy quỷ khiêng một chiếc kiệu đen đi trong màn mưa.
Trong tiếng mưa gào gió rít, bóng quỷ vụt lóe vụt hiện tiến lên, trước sau đều có đội ngũ quỷ thổi kèn. Chi đội ngũ kia đi từ phía đối diện con sông, theo mưa gió mà băng ngang con sông, đang định đi theo đường dưới sườn núi tiến vào huyện Vụ Trạch thì chợt ngừng lại.
Rèm vải quỷ kiệu đen bị xốc lên, một gương mặt gầy tái nhợt, đầu đội mũ đen, hai bên mũ có phần tai mũ buông thõng xuống hai bên, chính giữa mũ có khối vân kính vuông màu bạc.
Mà miếng vân kính trên mũ kia đột nhiên hiện ra một con mắt đỏ tươi, nhìn chăm chú xuống huyện Vụ Trạch đang chìm trong mưa mù.
Trong mắt y, huyện Vụ Trạch trong mưa lại có một tầng ánh sáng màu đỏ mơ hồ. Ánh sáng màu đỏ này như ánh lửa đang cháy, mà chỗ dày đặc nhất là ở trên sườn núi cách đó không xa, cả màn mưa to này cũng không cách nào che lấp được hơi lửa nơi đó. . Trải 𝘯ghiệ𝘮 đọc tr𝘶yệ𝘯 số 1 tại — TR𝘶𝘔TR𝗨YE 𝙉.V𝘯 —
“Làm sao mà Vụ Trạch lại có miếu Xích Quân rồi? Chẳng trách tiểu đệ ta lâu rồi còn không vào núi tìm ta, chỉ sợ đã bị thiêu chết rồi.” Thư sinh âm quỷ trong quỷ kiệu đen lạnh lẽo nói.
Y nhìn trên sườn núi kia, trong mắt vọt lên tia lạnh lẽo. Y định thừa dịp mưa gió này vọt lên, nuốt trọn tòa miếu này, nhưng cuối cùng cũng nhịn lại được. Lần này y đi Quảng Nguyên phủ là có chuyện quan trọng, không thể để nửa đường sinh chuyện được.
Nghĩ tới đây, y bèn nói: “Đổi đường.”
Y không dám đi ngang qua huyện này, vì vậy mà đổi phương hướng.
Triệu Phụ Vân vốn là nghe thấy có tiếng kèn dừng chân thổi vang dưới núi một hồi, sau đó không nghe thấy nữa. Hắn không biết đối phương đi nơi nào nhưng chắc chắn sẽ không tiến vào trong huyện. Hắn tin chắc, hầu như mỗi nhà trong huyện đều đã thỉnh Xích Viêm Thần Quân vào nhà, không phải quỷ vật nào cũng dám vào đấy.
Buổi trưa, mưa gió ngừng.
Triệu Phụ Vân mở cửa nhìn ra Vụ Hà bên ngoài, cùng với ngọn núi lớn phủ trùm trong mây mù. Trong thoáng chốc, hắn chỉ cảm thấy cảnh sắc nơi đây cũng cực kỳ đẹp.
Chẳng qua hắn biết bên dưới cảnh sắc núi sông xinh đẹp này có rất nhiều thứ đáng sợ, chính hắn cũng không dám đi sâu vào tìm tòi.
Thời gian cực nhanh trôi đi, ngày ngày hắn bồi dưỡng chân sát kiếp hỏa, buổi tối dạy Ngọc Bình đọc kinh. Thỉnh thoảng lại có những người đánh cá trên sông Vụ Trạch đưa tặng cá cho hắn.
Hỏa khí trong Kiếp hỏa càng ngày càng nồng đậm, hắn cũng không rời thần miếu.
Ngày hôm nay, đột nhiên có một con chim nhỏ lẩn quẩn trên nóc nhà. Con chim này toàn thân là lửa đỏ, như là một con chim sẻ lửa. Nó như đang thử thăm dò, dần dần, nó đáp xuống nóc nhà, sau đó bay xuống mái hiên, từ mái hiên chui vào bên trong.
Nó chỉ mới vừa thò đầu vào đã cảm thấy có một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, rồi một tia lửa cực nhanh lao vọt đến mình. Nó linh động rụt trở về, tia lửa kia tập kích thất bại. Nó kinh sợ bay ra ngoài, xoay quanh vào hư không. Rồi nó thấy giận dữ, chỉ vừa mới tích tắc trước nó cảm thấy được có một mùi hương lửa thơm nồng, với nó mà nói thì đó là một hấp dẫn chí mạng.
Kiếp hỏa sinh ra mùi thơm lạ lùng, không phải ai gặp cũng đặc biệt để ý, chỉ có một số cực kỳ chán ghét hoặc cực kỳ ưa thích mới để ý,