Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Chương 443

11:40 sáng – 02/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 443 tại dualeotruyen

Chương 443

“Chú Vũ, tin Diệp Viễn đi!”

Trước đây, Lâm Hàn Tuyết là người không tin tưởng Diệp Viễn nhất, nhưng sau khi trải qua một số chuyện, cô ta lại là người tin tưởng Diệp Viễn nhất.

“Đúng, tin tưởng anh Viễn chắc chắn có thể đánh bại hai ông già xấu xí này!”, Tiểu Vũ ở một bên cũng lên tiếng.

Cô ấy cũng tin anh Diệp Viễn của cô ấy chắc chắn có thể đánh bại hai người này.

Một số võ giả xung quanh nghe thấy lời của Lâm Hàn Tuyết và Tiểu Vũ, tất cả đều khinh thường lắc đầu.

Bọn họ biết rất rõ sự khủng bố của Hắc Bạch Song Sát, năm đó hai người này là cao thủ vô địch đi theo Lục Thiên Hành tung hoành khắp Hoa Hạ.

Cho dù là người đứng đầu xếp hạng võ đạo Hoa Hạ hiện giờ, năm đó cũng không làm gì được hai người này.

Năm đó đã để hai người này chạy khỏi Hoa Hạ.

Bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, chắc chắn thực lực của hai người này đã tiến bộ hơn nhiều.

Nhìn lại Diệp Viễn, chỉ là một người chưa đến ba mươi tuổi, hơn nữa toàn thân từ trên xuống dưới còn không có chút khí dao động.

Một người như vậy lại dám khiêu chiến với hai cường giả siêu cấp cảnh giới Võ Hoàng, đúng là tự tìm đường chết.

Đúng lúc tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Viễn chết chắc,

Thì ông lão áo đen đó cũng cười điên cuồng.

“Ha ha ha, nhiều năm như vậy cũng chưa gặp tên nhóc nào cuồng ngạo ngu dốt như vậy, nhớ cường giả đứng đầu Hoa Hạ năm đó của các người cũng không phải là đối thủ của chúng tôi…”

“Ông nói thừa quá rồi đấy!”

Nhưng ông lão áo đen còn chưa nói hết, Diệp Viễn đã lạnh lùng hừ một tiếng, tung ra một quyền.

Quyền này không hề màu mè hoa mỹ, chỉ là một quyền rất bình thường, chậm rãi tấn công về phía ông lão áo đen.

Khi tất cả mọi người nhìn thấy hành động của Diệp Viễn, đều không khỏi lắc đầu.

Còn ông lão áo đen nhìn thấy Diệp Viễn lại dám ra tay với ông ta, khuôn mặt hiện lên nụ cười dữ tợn.

“Mày đã muốn chết thì cho mày toại nguyện!”

Nói xong, ông lão cũng giơ bàn tay lên, định tung một chưởng phế luôn tên nhóc cuồng ngạo ngu dốt Diệp Viễn.

Nhưng đúng lúc tay của ông ta chạm đến nắm đấm của Diệp Viễn, mặt ông ta hoàn toàn biến sắc.

Chỉ nghe thấy một tiếng “rắc rắc” giòn tan vang lên.

Cánh tay của ông lão áo đen liền ầm ầm gãy đôi, nắm đấm của ông lão không ngăn cản được Diệp Viễn.

Nắm đấm của Diệp Viễn vẫn chậm rãi tấn công về phía lồng ngực của ông ta.

“Phập!”

Một tiếng bức bối vang lên, trước người ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện một kết giới.

Nhưng kết giới này vẫn không ngăn cản được một quyền cực kỳ bình thường của Diệp Viễn dù chỉ một giây.