Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 20 tại dưa leo tr.
Tạ Vũ Khiêm không để ý đến anh.
Dụ Trình Hi đợi lại chờ, dứt khoát trực tiếp gọi điện.
”Anh có thấy tin nhắn của em không?” Số máy vừa kết nối, Dụ Trình Hi lập tức hỏi.
Sáng nay Tô Kiến Trần ra sân bay, một giờ sau sẽ đến thành phố D, Tạ Vũ Khiêm muốn đi đón, đang thay quần áo, tủ quần áo bị anh ta lục lọi, cơ bản không rảnh nhìn điện thoại, nghe Dụ Trình Hi hỏi, rất dứt khoát, “Không xem.”
”Vậy anh mau xem.” Dụ Trình Hi phản ứng lại, “Không đúng, bây giờ em nói cho anh biết.”
Tốc độ anh nói rất nhanh: “Anh họ, em nghi ngờ lúc trước anh mắng Úc Vi Tinh có vấn đề là thật, anh biết không, lúc nãy em thấy anh ta đang nói chuyện cười cười với mọi người.”
Để bày tỏ sự khiếp sợ của chính mình, anh nhấn mạnh, “Úc Vi Tinh, với các diễn viên khác trong đoàn làm phim, có! Nói! Có! Cười!”
Tạ Vũ Khiêm không hiểu ra sao hỏi: “Như vậy không phải rất tốt sao?”
Dụ Trình Hi ngẩn người.
Đúng nhỉ.
Nhưng là, nhưng là —
”Anh ta như vậy không phải rất kỳ quái sao?”
”Kỳ quái cái gì?”
”Trước kia anh ta cao ngạo đến mức mắt dài đến đỉnh đầu, thấy ai cũng bày ra dáng vẻ xem thường, làm sao có thể đột nhiên hiền lành thân thiện?”
”Có liên quan gì đến anh?”
Chỉ cần Úc Vi Tinh không đến làm phiền anh ta nữa, anh ta lập tức cảm tạ trời đất.
”Còn có việc gì nữa không? Không có thì tắt đây, anh rất bận. ” Trong đầu Tạ Vũ Khiêm đều là Tô Kiến Trần muốn về.
Dụ Trình Hi nghe được thanh âm “đô đô”, chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên nhớ đến nguyên nhân Tạ Vũ Khiêm “bận” — Tô Kiến Trần sắp trở về.
Anh bỗng nhiên có một ý nghĩ: Tô Kiến Trần sắp trở về, đạo diễn Tô Kiến Trần, Tô Kiến Trần quay phim cần diễn viên, Úc Vi Tinh ở đoàn làm phim làm tốt quan hệ với diễn viên…
Phá án.
Úc Vi Tinh muốn dựa vào việc kết giao quan hệ tốt với diễn viên, sau đó mượn chuyện này cô lập Tô Kiến Trần. [Suy nghĩ nhiều quá không tốt đâu bro :))]
Anh ta thật thông minh!
Dụ Trình Hi dùng sức nắm chặt tay, anh tuyệt đối sẽ không để cho Úc Vi Tinh âm mưu thành công! Tô Kiến Trần với anh trai anh mới là tuyệt xứng, ai cũng không thể hủy CP của anh!
……
”Dụ Trình Hi, cậu đứng đấy làm gì?”
Giọng nữ từ phía sau anh vang lên, suy nghĩ của Dụ Trình Hi bị kéo về, quay đầu nhìn về phía người mang theo vali lớn, “Tiền Tịch Tịch, sao cậu lại mang theo một cái vali lớn như vậy? Cậu không để ở khách sạn sao?”
”Tớ vẫn chưa đến khách sạn,” Cô nàng nâng khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu của mình, “Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tớ?”
Dụ Trình Hi tìm cớ, “Nóng quá, nơi này gió lớn, thổi một lát.”
”Cậu không xem dự báo thời tiết sao, hôm nay nhiệt độ cao nhất mới 23°, cậu còn mặc áo ngắn tay.” Tiền Tịch Tịch trợn trắng mắt, “Cậu nghĩ tớ là kẻ ngốc sao?”
Dụ Trình Hi nhanh chóng lấy điện thoại ra nhìn, nhiệt độ: 16°C ~ 23°C.
…… Thật bất cẩn.
Tiền Tịch Tịch nhìn anh, “Nói đi.”
Nói thêm: “Đừng cố nói dối, bằng chỉ số IQ của cậu, không thể gạt tớ đâu.”
”Này, không thể công kích người khác”, Dụ Trình Hi bĩu môi, “Nói cho cậu biết thì nói cho cậu biết.”
Anh đem sự việc nói ngắn gọn một lần, lại đem suy đoán của mình cũng nói, “… Là nó đó, tớ chắc chắn đoán đúng.”
Anh nhìn Tiền Tịch Tịch, “Cậu cũng theo tớ cùng nhau quan sát Úc Vi Tinh đi, nhất định phải phòng ngừa anh ta phá CP!”
Tiền Tịch Tịch: “…”
”Cậu cảm thấy, chuyện bổ não của cậu hợp lý sao? Bên này mới có mấy diễn viên, cho dù mở rộng ra toàn bộ đoàn làm phim Thiên Hạ Vô Song, cũng mới có bao nhiêu người? Hơn nữa, làm sao cậu biết Tô Kiến Trần quay phim nhất định sẽ mời diễn viên của đoàn làm phim này? ” Cô nàng thở dài, kiễng mũi chân vỗ vỗ đầu Dụ Trình Hi, “Ăn nhiều hạch đào đi.”
Dụ Trình Hi nghiêm túc ngẫm lại, thấy cũng đúng. Tuy nhiên, “Tại sao tớ lại phải ăn hạch đào?”
Tiền Tịch Tịch: “Bổ não.”
Dụ Trình Hi: “…”
Anh ho một tiếng, “Cho dù tớ nghĩ nhiều, nhưng cậu không thấy lạ sao?”
Tiền Tịch Tịch không nói gì: “Lạ cái gì, còn không cho phép người ta tỉnh ngộ cải tà quy chính?” Cô nàng xách vali rời đi, đi đến phía trước, quay đầu lại, “Cậu còn chưa đi?”
Dụ Trình Hi đuổi theo, đưa tay nắm lấy tay cầm vali của cô nàng, “Tớ giúp cậu.”
Hai người từ sườn núi đi xuống, đi tới trại nuôi ngựa, đối diện với Giang Thi Minh đang nhìn bọn họ.
Giang Thi Minh lên tiếng gọi bọn họ.
Nghe xong, những người khác dừng nói chuyện, náo nhiệt quay đầu.
Úc Vi Tinh nghe được tên “Dụ Trình Hi”, cảm thấy quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, rốt cục nhớ đến — em trai của Tạ Vũ Khiêm xuất hiện trong nguyên tác, học ngu, nhưng rất có thiên phú diễn xuất, bộ phim đầu tiên đã giành được giải thưởng người mới, cũng là người ủng hộ nhân vật chính kiên định, người trợ công đầu tiên, đồng thời cực kỳ chán ghét “cậu”.
Cậu thở dài.
Cậu đã tránh né như vậy, thế mà còn có thể gặp được nhân vật nguyên tác.
Thu lại suy nghĩ, cậu nhìn Dụ Trình Hi cười thân thiện, chủ động chào hỏi, “Đã lâu không gặp.”
Thấy Úc Vi Tinh cười với mình, Dụ Trình Hi hít sâu một hơi, không nhịn được mở to hai mắt.
Tiền Tịch Tịch dùng khuỷu tay đấm anh một cái, bảo anh hoàn hồn, sau đó cười sáng lạn, tự giới thiệu: “Xin chào mọi người, em tên là Tiền Tịch Tịch, Thủy Tịch, trong phim đóng vai ‘Vũ Điền Vi’, đây là lần đầu tiên em quay phim, không có kinh nghiệm gì, hy vọng có thể học tập tốt với các vị tiền bối.”
Tiền Tịch Tịch cười rộ lên quá đáng yêu, Thẩm Lâm Lâm là người đầu tiên kêu lên, vươn tay xoa hai má cô nàng, cười tủm tỉm, “Gọi em là Tịch Tịch được chứ? Em bao nhiêu tuổi? Chắc là nhỏ hơn chị, sau này gọi chị là chị đi.”
Trương Y cũng tiến lại gần, “Còn có chị, em cũng có thể gọi chị là chị, à đúng rồi, chị gọi em là tiểu Tịch được không?”
Ba cô gái rất nhanh đã thân, Dụ Trình Hi thu liễm biểu cảm, cũng giới thiệu mình, sau đó đi đến bên cạnh Giang Thi Minh tương đối quen thuộc.
Giang Thi Minh giới thiệu mọi người cho anh, giới thiệu xong, nói: “Hai người đến vừa đúng lúc, bọn anh vừa bàn bạc đi ăn cơm, có muốn đi cùng nhau không?”
Dụ Trình Hi không lập tức trả lời, tầm mắt thoáng liếc Úc Vi Tinh. Úc Vi Tinh chú ý tới, lại mỉm cười với anh, nói: “Chúng ta về khách sạn ăn, cho nên cùng nhau đi.”
……
Cuối cùng vẫn là cùng nhau, chỉ là lúc ăn cơm, toàn bộ quá trình Dụ Trình Hi không cho Úc Vi Tinh một sắc mặt tốt, chán ghét rõ ràng viết trên mặt.
Ăn cơm trưa xong, buổi chiều mọi người không đi đoàn làm phim nữa, ở trong khách sạn sắp xếp.
Úc Vi Tinh suy nghĩ một chút, quyết định tìm Dụ Trình Hi nói rõ cậu với Tạ Vũ Khiêm đã không có bất kỳ ý nghĩ gì, miễn cho Dụ Trình Hi bởi vì chán ghét cậu, ảnh hưởng đến quay phim.
Nghe được phòng Dụ Trình Hi, cậu trực tiếp đi qua.
Đứng trước cửa gõ, Úc Vi Tinh đợi nửa ngày, không đợi Dụ Trình Hi mở cửa, ngược lại Tiền Tịch Tịch đối diện mở ra, cô nàng thò đầu ra, “Anh tìm Dụ Trình Hi sao?”
”Ừm, cậu ấy có ở đó không?”
”Chắc chắn ở đây, phỏng chừng đeo tai nghe chơi game, anh chờ một chút.” Tiền Tịch Tịch trở về cầm điện thoại, gọi điện cho Dụ Trình Hi.