Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Tác Giả: Thi Hòe

[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công

Các tình yêu đang xem truyện online miễn phí [Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công tại dưa leo truyện

Edit: betrayal1988

Văn án

Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập hệ thống “Đại nghiệp ngược tra”

【 Thế giới một 】

Tra Hoàng đế: Trẫm biết người theo trẫm đoạt lấy giang sơn này là ngươi, nhưng trẫm khó khăn lắm mới tìm được hắn, ngôi vị Hoàng hậu này…… ngươi nên nhường lại đi thôi.

Đường Cửu: Cầu còn không được, đệ đệ ngươi đẹp trai hơn người nhiều, mau để ta cùng hắn song túc song phi!!

【 Thế giới hai 】

Tra nhị đại: Bảo bối, em không nỡ chia tay anh đúng không? Anh và những người kia chỉ là chơi đùa thôi, em mãi mãi là người anh thích nhất……

Đường Cửu: Rẽ trái biến ra ngoài, tạm biệt không tiễn.

【 Thế giới ba 】

Tra ảnh đế: Anh rất biết ơn em nâng đỡ anh lên vị trí này, nhưng quan hệ của chúng ta dừng ở đây thôi, em đừng níu kéo…

Đường Cửu (dắt tình mới đẹp trai trẻ trung cool ngầu, vẻ mặt mờ mịt quay đầu): Anh là ai?

Các tra công: “……”

Không đúng…… sao chuyện này hoàn toàn không giống như mình tưởng tượng!?

Hóa Ra Sư Đệ Phản Diện Yêu Thầm Ta

Các tình yêu đang xem truyện online miễn phí Hóa Ra Sư Đệ Phản Diện Yêu Thầm Ta tại dưa leo truyện

Văn án

Mạnh Trần tính nết dịu dàng, kiếp trước chỉ hận mỗi mình Tiết Lãng.

Tiểu sư đệ vừa mới nhập môn gàn bướng khó gần, chẳng hiểu tại sao lại xem y là cái gai trong mắt, chuyên lập mưu hãm hại y.

Thế nhưng, mãi đến thời điểm chịu hết mọi nhục nhã, sắp sửa lìa đời, y mới nhìn thấu sư môn mình tin tưởng, không muốn rời xa đáng sợ dường nào. Sư huynh sư đệ ôm tâm tư bệnh hoạn rình rập y, sư tôn nuôi nấng y từ tấm bé để sau này tự tay giết y chứng đạo Vô Tình. Những hành động của Tiết Lãng là để cố ý ép y mau chóng thoát khỏi địa ngục trần gian.

Được sống lại, Mạnh Trần chỉ còn hai ý nghĩ.

Một là báo thù.

Hai là đối xử tốt với Tiết Lãng.

—o0o—

Tiết Lãng không ngại đóng vai ác.

Chỉ cần có thể giúp người ấy sống tự do tự tại, hắn tình nguyện làm tất cả, dù cho bị đối phương hận thấu xương.

Sau lần thất bại, hắn rút kinh nghiệm xương máu, lần này quyết tâm không mềm lòng, phải vào vai sư đệ độc ác tàn nhẫn gấp bội.

Nhưng mà… hình như tình huống có gì đó không đúng lắm.

Tiết Lãng, “Họ Mạnh kia, đừng tưởng giúp ta thì ta sẽ biết ơn huynh!”

Mạnh Trần bình thản “à” một tiếng, đưa quả táo chín đến bên môi hắn, “Mới hái đó, ăn không?”

Tiết Lãng, “Đồ vô dụng! Phiền phức! Huynh không phá rối thì ta đã giết được ma vật này rồi!”

Mạnh Trần nhíu mày, ngón tay thuôn dài trắng muốt cẩn thận chạm vào vết thương nhỏ trên mặt hắn, hỏi khẽ, “Do ta sai, có đau không?”

Tiết Lãng, “…” Bịt máu mũi.

Ơ… như này thì làm sao diễn sâu được chớ?