Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Chương 9

10:42 chiều – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 9 tại dualeotruyen

CHƯƠNG 8.


“Ding ~~~” Trong căn phòng an tĩnh, tiếng chuông điện thoại dễ nghe vang lên.

“Xin chào! Đây là nhà Úy Trì, xin hỏi ngài muốn tìm ai?” Nhận điện thoải, lão quản gia Hạ Lễ lễ phép hỏi.

« Hạ Lễ à? Tôi là Bách Hợp đây, tôi giờ đang ở sân bay, bảo Úy Trì Khiếu Lôi tự mình đến đến đón tôi đi! » Trong điện thoại là giọng nói một nữ nhân, lười biếng mà ngọt ngào.

“Thật xin lỗi, lão gia bây giờ không ở đây.” Hạ Lễ đáp.

« Vậy ông đến cũng được! Nửa giờ sau gặp lại! » Hào sảng nói xong, điện thoại đã bị dập máy.

Nhìn điện thoại vang lên tiếng ‘Tút tút’, Hạ Lễ lắc đầu đi ra ngoài…..

o0o ~ o0o

“Lôi! Chúng ta lâu rồi không gặp nhau, chẳng lẽ anh nhẫn tâm bày ra bộ mặt đưa đám này ra cho em nhìn sao?” Trong thư phòng của nam nhân truyền ra một thanh âm kiều mĩ làm nhân của nữ nhân “Khiếu Lôi của em, người ta nhớ anh muốn chết! Đến, cho em hôn một cái!”

“…..” Mặt không biểu tình nhìn người đẹp mạnh dạn sải bước ngồi lên chân mình, sắc mặt nam nhân lúc này lại kém tới cực điểm “Bách Hợp, cô muốn bày ra cho tôi xem đồ lót mới của mình a?”

“Hừ! Không biết suy nghĩ! Khó trách anh có điều kiện tốt như vậy mà đến giờ chưa có người phụ nữ nào muốn! Tuyệt không đáng yêu!” Người đẹp gợi cảm kiều mỹ nổi lên tính khí trẻ con mà cong cặp môi đỏ mọng ướt át của mình dùng bàn tay trắng như ngọc đã được tân trang rất đẹp nhéo nhéo mặt nam nhân.

“Được rồi Bách Hợp, đứng làm trò nữa! Cô cùng đã là người lớn rồi, còn giống một đứa trẻ như vậy!” Nam nhân đẩy tay nữ nhân.

“Mất mặt.” Nói nhanh một câu, người đẹp kia đứng lên khỏi đùi nam nhân, giống như một chú mèo mà tao nhã vươn người.

“Sao cô lại về đây vậy?” Sửa sang lại quần áo bị nữ nhân làm loạn, nam nhân vắt chéo hai chân thon dài hỏi.

“Nhớ anh chứ sao!” Nữ nhân đi vòng qua chiếc bàn ngồi ở phía đối diện, tiện tay cầm lấy một con dao rọc giấy tinh sảo sắc bén trả lời.

“Nói thật đi!” Gã không thể tin nàng là vì nhớ gã mà về đây.

“Đáng ghét! Anh vẫn không dễ lừa như vậy!” Nữ nhân lại nũng nịu bĩu môi “Thế nhưng Khiếu Lôi, em từ trước thấy rất kỳ quái vì sao anh cái gì cũng có thể đoán được? Có bí quyết gì nha, nói cho em biết đi!” Nàng tựa như câu dẫn mà đem chiếc váy vốn ngắn cũn cỡn vén lên.

“Rất đơn giản, nếu cô thật sự vì tôi thì 10 năm trước đã không không nói tiếng nào mà đi thẳng.” Nam nhân tựa tiếu phi tiếu nói. Nữ nhân này, dù rằng nàng có tỏ vẻ thế mà nói đi nữa!

“Được thôi! Mười năm trước….. Mười năm trước coi như là em sai đi!” Nhắc đến chuyện cũ, nữ nhân cũng có vẻ hơi chột dạ. “Nhưng em hiện tại không phải đã về rồi sao? Được rồi, được rồi! Anh từ lúc nào trở nên keo kiệt như vậy!”

“Hừ!” Nam nhân khinh thường mà hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ ‘tôi không hiểu cô thì còn ai hiểu cô nữa’.

“Em đêm này sẽ hảo hảo ‘đền bù tổn thật’ cho anh được không? Chúng ta có thể chơi suốt đêm, làm tốt ‘chuẩn bị’ a! Đêm nay em sẽ không cho anh ngủ đâu!” Lần này dứt khoát vượt qua chiếc bàn ngăn cách mà ôm lấy cổ nam nhân, nữ nhân thở ra hương lan nói.

“Tôi…..” Nam nhân vừa định nói không cần, lại bị một tiếng kêu to khác cắt đứt.

“Cô buông ba ba tôi ra!” Đột nhiên đẩy cửa ra, Huy La đứng ở chỗ cửa ra vào tức giận nói, khiến nữ nhân không kịp phản ứng mà giữ nguyên tư thể tay vòng quanh cổ nam nhân còn đầu thì ngoảnh ra nhìn cửa.

“Tôi bảo cô buông ba ba tôi ra, cô có nghe thấy không vậy!” Nổi giận đùng đùng đi tới, Huy La muốn đem nữ nhân bám trên người ba ba kéo ra.

“Oa! Thật là bé con đáng yêu a! Cháu là con cái nhà ai vậy? Thật đáng yêu ah! Thiên sứ bé nhỏ, có ngại để cô thơm một cái không?” Nữ nhân rất nhanh hoàn hồn, sau khi phát hiện ra Huy La liền lập tức đẩy nam nhân ra đến trước mặt Huy La giở trò trái xoa phải véo với bé, còn thi thoảng dùng cặp môi đỏ mọng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Huy La, thậm chí cả cái miệng nhỏ nhắn phần nộn.

“Cô….. cô rốt cuộc là ai?” Lần đầu bị người khác ba ba hôn, còn là một nữ nhân, mặt Huy La thoáng cái liền biến thành trái cà chua đỏ, nhưng bé vẫn rất tức giận nói: “Vừa rồi sao lại quấn lấy ba ba của tôi?”

“Ba ba của cháu? Lôi?” Nữ nhân ngẩng đầu nhìn nam nhân, lại nhìn Huy La, sau đó vẻ mặt gian xảo đến bên cạnh nam nhân lấy khuỷu tay đâm vào bủng gã “Này! Thật ‘tài giỏi’ nhé! Đứa bé này là ‘chị em’ nào của em sinh ra cho anh nha!”

Bất đắc dĩ lấy tay vỗ trán mình, nam nhân đối với kiến thức thông thường cùng sức phán đoán của nàng bội phục sát đất “Bách Hợp, nó là con của chúng ta, Huy La!” Thật là phục nàng quá đi!

“Nó….. nó là con của chúng ta….. Con của em?” Nữ nhân ngạc nhiên trừng to đôi mặt kiều mị của mình “Con của em….. Huy La?” Nàng có chút khó tin nói.

“Đúng, không sai! Nó là con của chúng ta — Huy La.” Nam nhân bị chọc tức đến vô lực mà khẳng định.

“Ah! Thật có lỗi, nếu anh không đề cập tới chắc em cũng quên mất rồi.” Nếu gã không nhắc nhở nàng, nàng thật sự đã quên mình từng sinh con. Nói rồi, nữ nhân áy náy lè lưỡi.

“Ba ba, cô này là ai?!” Thừa dịp nữ nhân buông bé ra, Huy La lập tức thoát khỏi ‘ma trảo’ của nàng mà nhảy vào lòng nam nhân. Bé kiên quyết muốn giữ vị trí của mình, quyết không thể để ai khác cướp mất ba ba của bé!

“Bảo bối, cô ấy là mẹ con!” Ôn nhu xoa xoa đầu Huy La, nam nhân vẻ mặt ôn hòa nói với bé.

“Vậy…. cô ấy có…. có cướp mất ba ba của bảo bối không?” Ai là mẹ bé bé không quan tâm, chỉ cần có ba ba là tốt rồi!

“Không có đâu! Ba ba vĩnh viễn là của bảo bối!” Nam nhân an ủi bé nói.

Nghe lời ba ba nói xong Huy La mới hơi thả lỏng. Nhưng lúc sau, bé vẫn còn rất cảnh giác mà nhìn chòng chọc ‘mẹ’ mình.

o0o ~ o0o

“Lôi, em muốn ăn cái kia, anh gắp cho em đi!” Lúc cùng ăn tối, nữ nhân cố ý bám trên người nam nhân làm nũng với gã, đây chính là ‘trò chơi’ nàng chơi vui không biết mệt nhất.

“……” Nam nhân cùng Huy La cùng không nói gì, bọn họ đều nhất trí nữ nhân này quá ồn ào.

“Lôi! Em muốn mà! Anh mau gắp cho em!” Nàng tuyệt đối không đạt được mục đích thì không bỏ qua.

Bị nàng bám đến không còn cách nào, nam nhân cuối cũng đành thỏa hiếp, gã gắp món đồ mà nữ nhân chỉ định rồi uy nàng ăn.

Bĩu môi nhìn bộ dạng ba ba đối tốt với mẹ, trong lòng Huy La khó chịu vô cùng. Tuy giờ mẹ đã về rồi, bé cũng có mẹ, nhưng ba ba cũng không còn là của một mình bé nữa! Tâm tình khó chịu ăn xong bữa tối, Huy La cứ mãi rầu rĩ không vui.

o0o ~ o0o

“Bảo bối, mau lại đây, để mẹ ôm cái nào!” Nữ nhân tắm rửa xong mặc áo ngủ rộng thùng thình ngồi trên giường của nam nhân mà vẫy vẫy tay với Huy La.

Không tự nhiên mà đi qua, Huy La ngẩng đầu cảnh giác nhìn nữ nhân, đối với bé đây là người mẹ xuất hiện trong vòng một đêm, Huy La vẫn rất không quen, cho dù nàng thật xinh đẹp.

“Ừm….. Bảo bối của mẹ thật đáng yêu!” Không thèm để ý đến vẻ lạnh nhạt của Huy La, nữ nhân vui vẻ ôm lấy bé rồi hôn hít mãnh liệt.

Không thể chịu nổi sự nhiệt tình của nữ nhân, Huy La ở trong lòng nàng tránh trái tránh phải “Mẹ không được gọi con là ‘bảo bối’. Chí có ba ba mới được gọi như thế!”

“Bảo bối, con thật không công bằng a! Tại sao ba ba có thể gọi bảo bối mà mẹ lại không được?” Nữ nhân rất không hiểu nói.

“Không được là không được, Huy La chỉ là bảo bối của ba ba!” Bé kiên trì đáp.

“Mẹ chọn gọi con là ‘bảo bối’!” Nữ nhân đáp lại. Người khác càng không cho nàng làm thì nàng hết lần này tới lần khác muốn làm!

“Được rồi, mấy người không phải cãi nhau nữa, trở lại phòng riêng của mình ngủ đi!” Nam nhân tắm xong từ trong phòng tắm đi ra nói với hai con người đang chiếm lấy giường gã còn cãi nhau không ngừng.

“Phòng riêng của mình?” Nữ nhân tựa hồ không đồng ý với lời nói của nam nhân “Chúng ta không phải nên ngủ cùng nhau sao?”

“Chúng ta không ngủ cùng nhau, tôi đã kêu Hạ Lễ chuẩn bị cho cô một căn phòng khác rồi, Bách Hợp.” Nam nhân vừa lau tóc vừa nói.

“Không muốn đâu! Người ta lâu rồi mới được gặp anh, đêm nay ở cùng em đi mà! Khiếu Lôi ngoan a!” Nữ nhân buông Huy La ra mà làm nũng với gã.

“Tùy cô. Chẳng qua nến cô muốn làm những thứ khác thì đi nhà hàng Thứ Sáu tìm ngưu lang, tôi ngày mai còn phải làm việc.” Nam nhân tỏ vẻ không quan tâm nói. Gã biết nếu không nói vậy thì sẽ cho nàng có cơ hội chiếm tiện nghi.

“Lôi, anh thật quá đáng a! Sao có thể chủ động bảo vợ anh đi cắm sừng anh được chứ?” Nữ nhân hơi nhíu lại cặp lông mày được tỉa tót đàng hoàng nói.

Bách Hợp, chú ý ngữ pháp của cô, là ‘vợ trước’.” Nam nhân lạnh lùng sửa lại.

“Được rồi, được rồi! Vợ trước thì vợ trước, sao phải chú ý như vậy!” Nữ nhân nhỏ giọng nói thầm một câu.

“Ba ba, bảo bối cũng muốn ngủ ở đây!” Nghe thấy nữ nhân muốn ở lại, Huy La cũng đưa ra yêu cầu giống vậy. Để ba ba cùng mẹ một mình ở cùng một chỗ khiến bé rất lo a!

“Huy La, con không thể a! Ba ba cùng mẹ đêm nay có ‘chuyện’ muốn làm, sẽ quấy rầy giấc ngủ của bảo bối!” Nữ nhân mập mờ cười nói.

“Không được! Bảo bối muốn ngủ cùng ba ba!” huy La khẽ cắn môi dưới nói.

“Trẻ ngoan phải biết nghe lời!” Nữ nhân cố ý nghiêm mặt. “Không thể ảnh hưởng đến người lới.”

“Không! Con muốn ba ba!” Huy La cùng khó chịu nhìn thẳng nàng nói.

“Huy La ngoan, nếu không sẽ không đáng yêu nữa a!” Nữ nhân uy hiếp bé nói.

“Con không muốn đáng yêu, con muốn ba ba!” Huy La kiên trì.

“Rút lại lời lúc trước. Con thật sự là không đáng yêu hệt như Khiếu Lôi!” Nữ nhân ảo não nhéo nhéo má Huy La, mà Huy La lập tức cố giữ chặt gò má không hề đáp lại.

“Các người nhao nhao đủ chưa hả, ngủ!” Nam nhân trong vòng nửa ngày đã bị nữ nhân làm cho choáng váng đầu óc thật sự không còn sức để đi quản chuyện linh tinh khác.

Bị nam nhân rống một tiếng như thế, Huy La cùng nữ nhân đều im lặng, sau mới ngoan ngoãn nằm lên giường ngủ.

Tối hôm đó, hai bên trái phải nam nhân có thêm một người

o0o ~ o0o

Đêm khuya ~~~~

Huy La tâm tình không tốt không thể nào ngủ được, bé thật sự không nhịn nổi nữa mà len lét mở cặp mắt tròn to của mình.

Tuy ba ba nằm giữa ba người bọn họ, hơn nữa còn quay sang phía bé ôm bé vào lòng, nhưng phía sau của ba ba còn bị mẹ ôm lấy, mẹ ngủ rất say, khuôn mặt nàng áp trên lưng ba ba mang theo nụ cười an nhàn hạnh phúc. Huy La thừa nhận, ba ba rất anh tuấn còn mẹ thì rất đẹp, nàng là nữ nhân xinh đẹp nhất mà bé từng nhìn thấy, nhưng bé rất khó chịu! Tuy cô giáo nói ích kỷ là không tốt, nhưng bé muốn mẹ rời đi, để ba ba một lần nữa biến thành ba ba của một mình bé!

Nghĩ vậy, Huy La nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của nam nhân mà lén lút chạy ra ngoài.

“Mình không thích mẹ! Tuy mẹ có vẻ rất thích mình, nhưng nàng có thể cướp mất ba ba…..” Một mình ngồi bên cạnh hồ nước phàn chiếu lại ánh trăng trong vườn hoa, Huy La nhỏ giọng lẩm bẩm với chú cá vàng bên trong: “Mình muốn làm tân nương của ba ba, nhưng mẹ mới thật sự là tân nương của ba ba! Mẹ về rồi, nàng là tân nương của ba ba rồi, Huy La không phải nữa….. Mình không phải tân nương của ba ba nữa….. Có lẽ một ngày nào đó ba ba sẽ không cần mình nữa….. Cá con, các bạn nói đến lúc đó mình phải làm thế nào? Mình thật sự rất thích ba ba!” Nói rồi, bé bắt đầu nhỏ giọng nức nở khóc, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống hồ phá vỡ bóng trăng, cũng dọa sợ mấy chú cá.

“Bảo bối, chỉ cần con còn thích ba ba, vậy ba ba sẽ không không muốn bảo bối!” Lúc Huy La đang thương tâm, giọng nói của nam nhân vang lên từ sau lưng bé.

“Ba ba…..” Huy La quay đầu lại, quả nhiên trông thấy ba ba đang đứng sau lưng mình.

“Bảo bối đứng khóc!” Tiến lại ôm lấy bảo bối đang ngồi bên hồ nước mà khóc đến lê hoa đái vũ, nam nhân trấn an hôn lên khóe mắt bé.

“Ba ba….. Thật sự sẽ không không muốn bảo bối sao?” Huy La dùng sức hấp mũi mấy cái hỏi.

“Ba ba thề sẽ không! Nên bảo bối đừng khóc…..” Nam nhân vừa trấn an bé vừa kịch liệt hôn sâu bé, ham muốn sâu đậm nhanh chóng tản ra trong cơ thể hai người.

“Ừm….. Ba ba….. rất ngọt…..” Chăm chú ôm lấy cổ nam nhân, thanh âm rên rỉ yếu ớt của Huy La thật mê người.

“Bảo bối, ba ba muốn, làm sao đây?” Nam nhân cố ý nói rõ ràng bên tai Huy La.

“Ừm…… Bảo bối cho ba ba…..” Huy La lúc này cũng rất muốn được nam nhân ‘yêu thương’.

“Bảo bối thực ngoan!” Quyến rũ mỉm cười, nam nhân ôm Huy La đến bên cây đại thụ sau hồ nước.

Vì để tránh làm bị thương cơ thể mềm mại của Huy La, nam nhân săn sóc cởi áo ngủ của mình trải lên lớp cỏ, sau đó mới nhẹ nhàng, tựa như đối xử với món đồ trân bảo mà đặt Huy La lên trên áo.

Ánh trăng trắng bạc nhu hòa chiếu lên cơ thể bé nhỏ của Huy La, bé thoạt nhìn đáng yêu như một tinh linh. Cơ thể trần trụi mới có một vài dấu hiệu phát dục, vẻ mặt có chút ngượng ngùng lại thập phần khát khao….. Trong lòng nam nhân bị một cảm giác yêu thương khó nói lấp đầy. Gã không thể đợi được mà nhào tới thân thể như trái cây non của bé con.

“Ừm….. Ba ba….. Ừm…..” Huy La nhẹ nhàng rên rỉ, là một loại mời gọi đối với nam nhân, bé hi vọng ba ba có thể hảo hảo yêu thương, yêu thương bé.

“Bảo bối, thoải mái sao?” Nhẹ vuốt ve trêu đùa cơ thể tinh tế của Huy La, nam nhân khẽ cười hỏi.

“Ah….. Thật thoải mái….. Ah ah….. Ah….. Ba ba…..” Cong người lên mà lanh lảnh kêu thành tiếng, đối với Huy La mà nói thì kỹ xảo vuốt ve của ba ba vĩnh viễn là thứ bé thích nhất!

“Bảo bối, hiện tại đã muộn rồi, mọi người đang ngủ, cho nên con nhỏ giọng một chút a!” Khe che lấy cái miệng nhỏ nhắn đang phát ra tiếng rên rỉ của Huy La, nam nhân nhắc nhở bé không được quá ồn ào.

“Ah….. Ah….. Thực xin lỗi, ba ba….. Ah ah…..” Huy La dù biết không thể quấy nhiểu người khác, nhưng chỉ cần tay nam nhân chạm vào bé, bé liền cái gì cũng không biết “Ah….. Thật thoải mái….. Ah ah…..”


“Nhóc con mẫm cảm quá mức!” Nam nhân sủng nịnh mà nhẹ mắng một câu, sau đấy thì cúi đầu ngậm lấy Huy La.

“Ah…… Ba ba…… Không được hút mạnh như vậy…… Ah ah….. Bảo bối sẽ….. Ah ah…… nhịn không được….. Ah ah….. Ba ba!” Tuy ngoài miệng nói mình sắp không được, nhưng eo nhỏ của Huy La vẫn lắc lư theo nhịp hút vào của nam nhân, không tự giác mà truy tìm khoái cảm lớn hơn.

“Không sao, hôm nay ba ba muốn bảo bối thoải mái. Cho nên dù bảo bối bắn ra bao lần cũng được!” Mút lấy phần thân của Huy La, nam nhân có chút mơ hồ nói.

“Nhưng mà….. Ah ah….. Bảo bối cùng muốn ăn…..Ah….. Ăn thứ…. của ba ba….. Ah ah…..” Huy La can đảm nói ra khao khát của mình.

“Được! Ba ba thỏa mãn yêu cầu của bảo bối!” Đứng lên, nam nhân cười kéo khóa quần ngủ lôi cự vật của mình ra đưa đến trước mặt Huy La.

Đỏ mặt quỳ ngối trước háng nam nhân, Huy La không chút do dự đem thứ mỗi lần đều mang cảm giác thoải mái đến không chịu nổi cho bé mà ngậm vào trong cái miệng nhỏ nhắn phần nộn của mình. Phần thân thô to của nam nhân ở trong miệng Huy La ra ra vào vào, nước bọt Huy La vì miệng bị nam nhân chầm chậm nhét vào mà không cách nào nuốt được ngược lại đem phần thân của nam nhân thấm ướt bóng loáng, còn có tiếng thở gấp hưởng thụ của nam nhân cùng tiếng rên mơ hồ của Huy La….. Tất cả đều *** dục mà tuyệt với như vậy!

“Ừm….. Ba ba….. Bảo bối muốn ba ba tiến vào….. Ba ba….. Ah ah….. Tiến vào đi….. Bảo bối muốn….. Ah ah….. Bảo bối muốn…..” Phun phần thân của nam nhân ra, Huy La xoay người quay lưng về phía nam nhân, sau đó nhô cao mông, thậm chí còn dùng hai tay mình tách lỗ nhỏ chặt không thể chặt hơn kia “Ah….. Ba ba….. Mông bảo bối rất đói….. Lỗ nhỏ của bảo bối muốn ba ba….. Ah ah….. Bảo bối rất nhớ bị đại nhục bổng của ba ba đâm vào….. Ah ah ah….” Huy La dùng hai tay mình đùa bỡn cúc huyệt của chính mình.

“Không được….. Bảo bối….. Con còn chưa đủ ướt….” Mặc dù rất muốn đâm sâu vào thiên đường chật hẹp của bảo bối để cảm giác khoái cảm bị ép chặt, nhưng gã thật sự không muốn làm bị thương bảo bối của gã.

“Đã được rồi…. Ah ah…. Đã có thể, ba ba…. Ah ah ah….. Bảo bối có thể….. Ah ah!” Huy La lắc lư cặp mông mật đào trước mắt nam nhân.

Bị hấp dẫn như vậy, nam nhân rốt cuộc cùng không nghĩ được nhiều. Gã dùng tay lấy một chút chất dịch trên phần thân bôi lên cửa vào hồng đỏ kia rồi trực tiếp đỡ phần thân mình đâm vào.

“Ah….. Ah ah….. Ba ba….. Thật lớn….. Ah!” Mặc dù có chút đau, nhưng phần lớn vẫn là khoái cảm. Nội vách trở nên mẫn cảm có thể chấp nhận hết chiều dài cũng như độ dày của nam nhân, cùng với cách đâm vào rút ra, cảm thấy ba ba lấp đầy cơ thể mình, tiếng kêu của Huy La càng thêm động lòng người “Ah ah….. Thật thoải mái….. Ah ah….. Ba ba nhanh lên….. Mạnh nữa đi! Ba ba….. Ah ah ah…..”

Nương theo tiếng kêu *** mị của Huy La, nam nhân cũng đẩy nhanh tốc độ ra vào lỗ nhỏ của Huy La, sau đó cơ hồ một khắc không ngừng đâm vào cúc huyệt kiều diễm chỉ vì gã mà mở ra kia.

Gió trong vườn có chút lạnh, nhưng đối với cặp cha con đang chìm đắm trong cơ thể nhau kia lại vô cùng thích thú.

o0o ~ o0o

Sáng hôm sau ~~~~

“Chảo buổi sáng! Lôi. Còn con nữa, bảo bối bé nhỏ của mẹ! Ừm…. Hôm này hình như đáng yêu hơn rất nhiều a!” Nữ nhân mới rời giường lười biếng đi xuống lầu chào buổi sáng nam nhân cùng Huy La.

“Chào buổi sáng…..” Không biết tại sao, Huy La ở trước mặt nữ nhân cảm thấy không ngẩng đầu lên được.

Sau khi nghe Huy La chào buổi sáng mình xong, nữ nhân chăm chú nhìn Huy La một lát, sau đó nàng đột nhiên dùng thanh âm rất lớn hỏi: “Huy La, ‘chỗ đó’ của ba ba rất lớn, con ăn nổi không? Mông con có bị thương không?”

“PHỤT!”

“PHỤT!”

Nghe được câu hỏi của nữ nhân, Huy La cùng Nam nhân đang ăn sáng không hẹn cùng đem ngụm sữa vừa uống vào miệng phun ra.

Bách Hợp! Cô đang nói cái gì vậy?” Lau sạch sữa ở khóe miệng, nam nhân có chút chật vật hỏi.

“Dữ cái gì mà dữ? Chuyện tối qua em nhìn thấy hết rồi! Anh cùng bảo bối lúc nửa đêm ở dưới cây đại thụ sau hồ nước trong hoa viên ân ái, còn để bảo bối khẩu giao cho anh. Hai người làm tổng cộng ba lần đúng không? Hẳn là không sai đâu, em đã nghiêm túc đếm mà!” Nữ nhân dùng một ngón tay xinh đẹp đỡ đầu mình nói.

“Ba ba…..” Huy La đến cả lỗ tai cũng đỏ ứng, bé không biết làm sao mà nhìn về phía ba ba. Không xong, chuyện này lại để mẹ biết rồi! Mẹ có giận bé không?

“Vậy làm sao?” Điều chỉnh làm cảm xúc của mình, nam nhân hỏi lại nữ nhân. “Dù cô phản đối bọn tôi cũng không được đâu.”

“Yên tâm đi! Khiếu Lôi yêu quý, Bách Hợp này không phải là loại bà tám suốt ngày nói này nói kia, anh thích bảo bối, muốn cùng nó lên giường là việc của anh, em không quản! Hơn nữa em rất thích tinh thần thích gì làm nấy của anh! Chỉ là em quan tâm đến cơ thể của bảo bối. Lôi, anh phải tiết chế một chút, em không muốn bảo bối còn trẻ đã mắc bệnh hỏng thận với liệt dương đâu!” Vừa vươn lưng vừa quay người lên tầng, thanh âm lười biếng của nữ nhân dần xa “Em lên lầu tu bổ sắc đẹp, hôm qua xem hai người xem đến ngủ không đủ giấc, nếu như quầng mắt bị thâm thì Khiếu Lôi em không tha cho anh đâu! Ah, còn có, nếu sau này hai người còn muốn ‘làm trò’ thì nhớ gọi em đi xem nha! Nếu không kịp gọi thì dùng V8 quay lại cho em cũng được. Ah! Đúng rồi, cuối cùng phải nói một câu: Khiếu Lôi, anh đến cả con trai ruột cũng không buông tha, em thật sự….. phục anh sát đất….. Ha! Ha! Ha!…”

Nghe thấy tiếng cười hưng phấn dần biến mất của nữ nhân, Huy La cũng nam nhân khong hẹn mà cùng rung mình một cái: hai người quả nhiên không thể hiểu nối nữ nhân, loại sinh vật kỳ quái này!