Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 32: 32: Chương 31 tại dưa leo tr.
Chứng kiến nụ cười của bọn họ, Lý Quý Dương cảm thấy được mình làm được một chuyện tốt!
Làm quần áo rất nhanh, bởi vì các nữ nhân đều đang nhàn rỗi, giữa trưa không có cơm ăn, cũng không cần giặt quần áo.
Lý Quý Dương cấp cho mẫu quần áo cũng không phức tạp, so sánh với quần áo của bọn họ dễ làm hơn rất nhiều, hình thức đơn giản, thậm chí còn không cần tay áo, hai mảnh bố hợp lại với nhau, sau đó dùng chỉ khe lại là xong!
Nhiều nhất là làm dây buộc!
Cho nên tốc độ làm quần áo thật nhanh a!
Cùng ngày lúc ăn cơm tối, cũng đã làm ra mấy bộ, đương nhiên đầu tiên cần đưa cho thiếu gia mặc trước!
Vải dệt dùng tơ tằm trộn bông gòn dệt ra vải dệt thật mềm mại, còn chịu mài như là vải miên, mặc lên người thật thoải mái, so sánh với đời sau cũng không kém!
Hơn nữa đây là quần áo làm bằng tay!
Tuy rằng không có hoa văn, nhưng Lý Quý Dương vẫn rất thích!
Cơm chiều vẫn là đôn thịt, một ít rau dại bỏ trên thịt, cháo nồng đặc, đây là bữa cơm tối nay.
– Thuần Nhã, mỗi ngày chỉ ăn thứ này sao?
Lý Quý Dương vừa nhìn liền không thấy đói bụng.
Dù là ai ăn thực vật giống nhau suốt vài ngày cũng đều chịu không nổi đi? Hơn nữa nấu nướng cũng không có gì đặc biệt, cần hương vị không có hương vị, cần bộ dáng càng không cần nói nữa, chỉ có thể điền đầy bụng mà thôi!
– Dạ phải!
Thuần Nhã tươi cười tràn đầy:
– Đã nhiều ngày cơm canh tốt hơn rất nhiều, Thuần Nhã đã lâu không còn cảm thấy đói bụng.
Lý Quý Dương ủ rũ cúi đầu:
– Được rồi, xem như ta chưa nói!
Ăn vài miếng xem như no rồi, còn lại đều cho Thuần Nhã, Thuần Nhã nói:
– Thiếu gia, Thuần Nhã có thể phân cho Lý Bình cùng Lý An không?
– Đương nhiên!
Lý Quý Dương nghĩ tới hai tiểu tử:
– Đúng rồi, bình thường bọn hắn đều ăn cái gì?
– Bánh đậu.
Thuần Nhã nói:
– Nhưng cơm nước xong không được tới đây, vật kia.
.
không tốt lắm.
.
Lý Quý Dương á khẩu, hắn biết loại bánh này, kỳ thật là đậu tương cứng rắn mài thành bột, dùng nước muối nấu nở, chưng thành bánh bột, xem như là thực vật hạ đẳng, như là dùng bột mì nấu thành cháo, hoặc là nấu thành cơm, cũng là thực vật.
Tóm lại ăn cũng không có dầu mỡ, vật kia khẳng định không thể ăn là được.
Đậu tương ăn nhiều sẽ trướng bụng, còn hay thoát khí (đánh rắm), nói trắng ra chính là địch thúi!
Mà đậu hũ tới thời Tây Hán mới xuất hiện, thẳng tới Tùy Đường mới xem như hoàn toàn khai phát ra tới, đến thời đại Minh Thanh đậu hủ cũng làm ra hoa!
Hiện tại đậu tương còn ở địa vị vô cùng xấu hổ, đậu tương cao sản, ăn vào chắc bụng, nhưng lại quá cứng rắn, không dễ mài thành bột không nói, ăn vào không có hương vị gì, ăn xong rồi còn hay đánh rắm!
Đối với các quý tộc cao cấp mà nói, đó là đồ vật không đáng để ăn, mà đối với nô lệ hạ đẳng mà nói, thứ này không thể chống đói!
Trướng bụng chỉ có một cỗ khí, đánh rắm xong rồi cái gì cũng không có!
Cấp cho gia súc ăn?
Thời đại này ngoại trừ ngựa chiến, gia súc đại đa số đều ăn cỏ dại, một số ít cấp cho chút lương thực đã xem như không tệ!
Hơn nữa đậu tương bình thường đều dùng làm bã đậu, làm thức ăn cho quân mã biên ải!
– Bỏ đi, phân cho bọn họ một chút, đúng rồi, ngày mai gọi phòng bếp giết hai con trâu, phân chút thịt cho mọi người ăn!
Lý Quý Dương phân phó một câu:
– Bỏ vào.
.
bên trong canh thịt bánh canh!
Người Tần Xuyên làm thịt trâu bò thật ngon, thời đại này còn chưa có hạt tiêu, nhưng bọn họ đã học xong dùng gừng tỏi khử mùi tanh, dùng cọng hoa tỏi non xem như là hành lá điểm xuyết vào canh thịt bò.
Bỏ thêm chút thù du tăng thêm chua cay, còn bỏ chút rau dại thêm mùi vị.
Kiếp trước Lý Quý Dương từng nếm qua thủ nghệ già đời của Tần Xuyên chính tông!
Hương vị tuyệt đối rất tốt!
Cũng không biết hiện tại có làm được hay không.
Ai!
Lý Quý Dương nghĩ nghĩ:
– Ta nghĩ viết cái chữ.
.
bỏ đi, ngươi đem đồ vật mang đi ăn đi, thừa dịp ăn nóng, đừng để lạnh!
– Dạ!
Thuần Nhã cao hứng ôm thực đỉnh đi rồi, bữa cơm này nàng cùng hai người Lý An Lý Bình ăn đã đủ.
Mà Lý Quý Dương thầm nghĩ, nếu mình làm ra đậu hũ, có gây ra náo động hay không?
Đến buổi tối Lý Quý Dương nằm trên giường suy nghĩ sự tình, bên ngoài ánh trăng chiếu vào, trong phòng cũng không đốt đèn, nhưng vẫn nhìn thấy được đồ vật bên trong.
Căn phòng này trước kia đại khái là phỏng ở của nhị thiếu gia, đại thiếu gia xây một căn nhà bên cạnh Lý gia trang, bởi vì hắn đã thành thân, nhưng còn chưa ở riêng, vốn tính toán kiếm chút quân công tiếp tục ở riêng, vì thế trong nhà còn giao thật nhiều thuế má!
Kết quả không chờ bọn hắn ở riêng, đại thiếu gia đã chết!
Trong phòng bày không ít đồ vật, trên bàn dựa vào tường còn có đèn, có đào chậu dùng rửa mặt, khó được chính là còn có một cái gương, tuy rằng nhìn thật mờ nhưng không quá lớn, xem bộ dáng là cấp cho nam sĩ sử dụng, mà hắn nhớ rõ, trong vật bồi táng của lão phụ nhân cũng có một cái gương, rất lớn đâu.
Đáng tiếc!
Trong phòng cũng có thùng, bên trong là một ít quần áo của Lý Quý Dương, còn có hai giá áo, loại giá áo hoành ngang, bên trên có hai trường bào có chút hoa văn, ở trong này đã xem như là đồ vật thật hoa lệ.
Nhưng so sánh với cổ vật mà Lý Quý Dương xem qua trong cổ mộ khai quật, đây thật là đồ vật chỉ có bình dân dân chúng mới có, các đại quý tộc khẳng định chướng mắt, đừng nói là đại quý tộc, dù là tiểu quý tộc cũng không thèm mặc, thời đại này giai tầng vẫn thật rõ ràng.
Suy nghĩ một chút liền đau đầu!
Chuyển người lại, Lý Quý Dương chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Đồng thời ở bên ngoài, trong Tần quốc cũng có người đang khắp nơi tìm người, bởi vì có người nói có dị tinh hàng thế!
Quốc gia khác cũng sôi nổi có động tác, phái rất nhiều người tiến vào Tần quốc, vốn quan hệ đã khẩn trương, hiện giờ càng có chút thần hồn nát thần tính.
Nhưng Lý Quý Dương không biết những việc này.
Ngày hôm sau mặt trời còn chưa lên hắn đã bị Thuần Nhã kêu dậy, ăn mặc chỉnh tề xong đi rửa mặt, ngồi trên bàn nhìn đồ ăn tương tự hôm qua, nhiều lắm chỉ từ thịt dê đổi thành thịt bò mà thôi.
Lý Quý Dương ăn vào thật sự giống như sống không bằng chết!
Còn lại đều cho Thuần Nhã, chỉ có phần của Lan nãi mẫu mỗi lần đều ăn sạch, điểm này làm cho hắn cảm thấy thật kinh ngạc!
Ăn cơm xong, Lý Quý Dương uống chút nước sôi, không có biện pháp, thời đại này còn chưa có lá trà đâu!
Lý Quý Dương dặn dò Thuần Nhã:
– Sau này mọi người uống nước, đều phải nấu lên.
.
ân, nấu sôi rồi để nguội tiếp tục uống!
– Nấu sôi rồi tiếp tục uống?
Thuần Nhã nhíu mày:
– Vậy cần rất nhiều củi!
Thời đại này còn có chặt củi, lấy củi, chính là đi gom nhánh cây khô đem đốt.
– Thà rằng dùng càng nhiều củi lửa, cũng phải đem nước nấu sôi rồi uống, nước sôi để nguội, biết không?
Lý Quý Dương nói:
– Đi nói với người trong phòng bếp, sau này phải nấu nước cho ta, để nguội rồi dùng.
– Dạ!
Thuần Nhã không hiểu ý của thiếu gia, nhưng vẫn đi chấp hành mệnh lệnh.
Sáng sớm hôm nay quản gia dẫn người đã đi Hàm Dương thành.
Lý Quý Dương nhìn thấy nàng bưng thực đỉnh đi ra ngoài, nhẹ nhàng thở ra, thời đại này thật lạc hậu, tiêu chảy là chuyện vặt mà thôi!
Nhưng Lý Quý Dương sợ!
Những người này không biết giữ vệ sinh, thật dễ dàng sinh bệnh!
Đúng rồi, còn phải tắm rửa, đều phải rửa sạch sẽ!
Đáng tiếc quản gia đi ra ngoài, nếu có hắn ở nhà lập tức an bài mọi người đi tắm rửa, sau này sáu ngày tắm rửa một lần!.