Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 598 tại dualeotruyen.
Chương 598
Mấy người đó đã thành thật khai nhận ở đồn cảnh sát rồi. Mặc dù người mà bọn họ đang nói đến dường như không phải là Bạc Minh Tâm, nhưng trong chuyện này, Thẩm Thanh Ngọc không cần nhờ người đi điều tra cũng có thể chắc chắn rằng Bạc Minh Tâm chính là kẻ đứng sau bức màn.
Cô và Bạc Minh Tâm đã làm chị em trong vòng ba năm, tính khí của Bạc Minh Tâm tồi tệ như thế nào, Thẩm Thanh Ngọc là người đã biết rõ ràng từ lâu.
Bạc Minh Tâm là người rất quan tâm đến vẻ bề ngoài, không hề kém cạnh hơn ông cụ Bạc một chút nào, nhưng cô ta lại không có khả năng giả vờ cao siêu như ông cụ Bạc, vì vậy tính khí của cô ta chỉ chạm nhẹ một cái thôi thì sẽ bùng nổ ngay lập tức.
Đây có lẽ cũng là do vận mệnh của cô ta rất tốt, sinh ra trong một gia đình giàu sang phú quý như nhà họ Bạc, dù cho ngày thường tính cách có tồi tệ một chút, hay ức hiếp những người có gia cảnh không bằng nhà họ Bạc thì cũng không sao cả, mọi chuyện đều đã có nhà họ Bạc đứng sau bao che. Nhưng nếu cô ta đổi thành con của một gia đình khác, với kiểu tính cách giống Bạc Minh Tâm như thế này, thì đã bị người ta đánh chết vài lần từ lâu rồi.
Trước giờ Thẩm Thanh Ngọc không hề tính toán gì với cô ta chỉ là vì muốn ly hôn trong êm đẹp, không muốn mối quan hệ của gia đình hai bên phải đi đến con đường không nhìn mặt nhau.
Nhưng bây giờ cũng đã không cần phải nhìn mặt nhau nữa rồi, bản thân cô cũng không có bao nhiêu lòng vị tha tới như thế.
Trái tim của Bạc Minh Tâm đúng thật chỉ còn một mảng đen tối tăm, vậy mà thực sự muốn tìm người phá hủy khuôn mặt của cô.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thẩm Thanh Ngọc trở nên lạnh lùng hơn một chút: “Cô ta đã đối xử với tôi như thế nào thì đương nhiên là tôi sẽ báo đáp lại cô ta như thế đó rồi.”
“Được rồi.”
Anh không hỏi thêm nữa, Thẩm Thanh Ngọc liếc nhìn Phó Ngọc Hải rồi nở một nụ cười dịu dàng nói: “Anh không tò mò về việc tôi sẽ báo đáp lại như thế nào hay sao?”
“Đương nhiên tò mò chứ.”
Anh nói, dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Vậy nên tôi quyết định ngày mai sẽ đi tính sổ cùng với em.”
Thẩm Thanh Ngọc sửng sốt một lát: “Làm sao mà anh biết được ngày mai tôi sẽ…”
Phó Ngọc Hải nhếch môi, nở nụ cười trầm khàn: “Bộ em có thể chịu đựng được tới ngay kia hay sao?”
Thẩm Thanh Ngọc xấu hổ, đúng thật là cô sẽ không chịu đựng nổi tới lúc đó.
Lúc nào nên chịu đựng thì cô vẫn có thể chịu đựng, nhưng những lúc không cần phải nhẫn nhịn nữa thì Thẩm Thanh Ngọc sẽ không thể chịu đựng nổi thêm một ngày nào nữa.
Chỉ là không ngờ Phó Ngọc Hải lại có thể phán đoán chính xác như vậy, hoặc cũng có lẽ không phải là đoán, chẳng qua là anh hiểu cô rất rõ mà thôi.
Nghĩ đến đây, trái tim của Thẩm Thanh Ngọc bỗng lệch đi một nhịp.
“Muộn rồi, mau đi nghỉ ngơi đi, ngủ ngon.”
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Ngọc lựa chọn trốn tránh, nhưng sau khi trở về phòng, tâm trạng của cô hồi lâu vẫn khó có thể bình tĩnh trở lại được.
Phó Ngọc Hải, thực sự là anh cái gì cũng đều biết hết.
Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, cô quả thực sẽ không thể chịu đựng được nữa.
Cái gì anh cũng đều rõ ràng cả, hiểu rõ sở thích của cô, tường tận điểm giới hạn của cô, cũng biết mười mươi cách làm người của cô ra sao.