Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Chương 14: Thầy giáo ác ma

12:08 sáng – 12/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 14: Thầy giáo ác ma tại dưa leo tr

Hôm nay là ngày cuối cùng nó ngồi ở lại cái lớp 7A thân yêu nơi đây đã diễn ra rất nhiều kỉ niệm có lẽ là năm đầu tiên nó cảm thấy hạnh phúc như vậy.Nắng ấm sân trường,những bộ đồng phục trắng tinh phủ kín cả ngôi trường.NHững tiếng ve kêu báo hiệu mùa hè đã đến rồi.Hôm nay là tổng kết năm học nó hài lòng về kết quả này.NÓ cùng lũ bạn xuống sân trường tập chung,trên khán đài được trang trí rất tỉ mỉ từng nét chữ thẳng thắn trên phông bạt.Tiếng trống trường cuối cùng năm nay đã điểm,hồn hộp và luyến tiếc đó là cảm giác bây giờ của nó.CẢ trường làm nghi lễ chào cờ xong,1 cô giáo đã có tuổi nhưng trông vẫn trẻ,cô mặc 1 bộ áo dài thướt tha bước lên trên,đây là cô hiệu trưởng người mà nó gặp đầu tiên trong các thầy cô giáo,nó rất quý cô nhưng không hiểu tại sao lại quý nữa.Cô đọc bảng tổng kết thành tích mà nhà trường và lớp đã đạt được trong năm học vừa qua lớp nó nằm trong top đầu.Cô đọc xong tất cả mọi người thu dọn rồi về lớp của Thầy chủ nhiệm lớp nó bước vào hôm nay nhìn thầy thật phong độ 1 chiếc áo vest màu đen đây là lần đầu tiên nó thấy thầy mặc kể cả 20/11 thầy cũng vẫn ăn mặc giản dị như ngày thường -Chúng ta đã có 1 năm học với nhau rất nhiều kỉ niệm và cảm xúc khó quên,tuy rằng bây giờ có lẽ chúng ta sẽ không còn gặp lại nhau nữa nhưng chúng ta sẽ mãi yêu thương nhau chứ

-VÂng ạ,cả lớp đồng thanh nói

-Thôi cũng muộn rồi thầy phát giấy khen cho tụi em để còn về không nắng

Thầy vừa nói vừa mở những tờ giấy khen ra,đây là 1 kết quả đáng tự nào của tụi nó

Nó đợi em nó về cùng cho vui cầm tờ giấy khen trên tay có vẻ em nó không hài lòng về kết quả này thì phải

-Sao đấy?

-Không sao về thôi

Nó cũng không hỏi nhiều đi về luôn.VỪa ra đến cổng nó đã nhìn thấy chị nó đi cùng mấy đứa con trai hay đi đánh nhau

-NHìn kìa tao không ngờ nó lại như vậy đó -nó quay sang phía em nó lấy tay chỉ về phía trước

-Nó mới có lớp 5 mà đã vậy rồi không biết sau này sao nữa

Hè này nó ra chỗ mẹ nó giúp đỡ mấy việc lặt vặt linh tinh.2 tháng hè trôi qua nhanh chóng,nó đã có những ngày vui,ngày buồn trong hè này.Còn hắn thì suốt ngày ở nhà học bài không thì đi đá bóng với mấy đứa bạn của hắn

NĂm học mới đã đến,nó bước đến trường tâm trạng không còn như ngày đầu tiên bỡ ngỡ nữa mà thay vào đó là sự lo lắng,nó lo phải học cái ông thầy ác ma của trường,nó luôn cầu nguyện đừng vào ông đấy nhưng đời không như là mơ nó đã vào lớp 8A lớp của ông thầy ác ma.CẢ lớp hỗn loạn hẳn lên ai cũng muốn chuyển lớp nhưng đâu có được 1 khi đã vào lớp này thì làm sao có thể ra khỏi dễ dàng như vậy chứ.Chúng nó cố gắng chịu đựng 1 năm.Nó lại học với hắn và HẠnh,Duy Anh,Trang và mấy người nữa.THầy ác ma bước vào khuôn mặt nghiêm nghị ai cũng cảm thấy lạnh ở sống lưng,thầy sắp xếp chỗ ngồi và phân tỏ cho tụi nó.Bên phía ngoài cửa có mấy đứa bị chuyển sang nhìn khuôn mặt của tụi nó chỉ có thể nói “Bi thương”.Nó về nhà bực mình đá hết thứ này đến thứ khác

-MÀy bị điên à?Đồ vật nó có lỗi gì tại sao mày lại làm như thế?

_kệ tao mắc mớ gì đến mày

Thấy nó có vẻ bực em nó chỉ nói thêm 1 câu nữa rồi chuồn không thì án mạng xảy ra

-Thôi cố gắng chịu đựng 1 năm thôi làm gì phải lo với trình độ của mày chả nhẽ không qua nổi sao

-MÀy biết ta ghét học văn không,bây giờ học văn ông này phải đọc đúng từng chữ 1 chịu thế đéo nào được

-VẬy khổ thân cho mày rồi chuẩn bị vác sách ra cột cờ nha tao thấy năm ngoái nhiều lắm

-Mày đi chết đi -nó lấy cái gối quăng vào mặt em nó

Còn hắn thì rất bình thường,hắn học chăm như thế cần gì phải lo chỉ có điều hắn không còn học với thằng bạn chí cốt nữa

Tiết học đầu tiên của thầy ác ma,nó đi hỏi xem có ai thuộc không tụi nó tự đăng kí thuộc hết vào lớp thầy gọi mấy đứa lên bảng nó tưởng thoát rồi ai ngờ

_Trần Hoàng Bảo NHiên lên bảng

Nó nghe thấy ông thầy gọi tên mình bước lên trên đọc tóm tắt ý rất nhanh,1 lúc sau ông ấy nhìn vào sách không thể đọc ý được nữa và nó bị điểm 2 to tròn trong sách nó muốn đi chết xong.NHững ngày sau đó nó cũng không thuộc bài bị ông ý bắt quỳ các kiều ra sân đứng thậm chí bị gọi điện về nhà.Nó mệt mỏi dở máy tính ra tìm thằng bạn tâm sự

-Có on không thế?

-GÌ thế lại nhớ tao à -Nick VŨ Đăng Quốc Nam trả lời nó

-Tao không có tâm trạng đùa với mày đâu,tao đang buồn nè

-À buồn mới tìm đến thằng này hả?

-Ơ cái thằng này sao mày lại nghĩ thế

-THì là thế mà chứ đang yên,đang lành mày có bao giờ thèm nhắn tin với tao đâu

-Không phải mà

Nó thấy hắn có vẻ nghiêm trọng nên đã nhắn rất nhiều tin nhưng Nam không thèm trả lời nó,bây giờ nó nghĩ là NAm giận nó rồi nhưng nó đâu biết được rằng Nam đang cười lăn lộn trên giường

-NAm đẹp trai à xin lỗi mà thôi đừng giận mà tôi không có ý đó đâu

CẬu giận thật đó hả

NAm,NAm ơi xin lỗi mà

……….”

-Chỉ có 1 đứa ngốc như bà mới tin tôi giận đó

–ông dám lừa tôi đồ đáng ghét

-Haha bà đúng là max ngốc,sao tôi lại có thể quen 1 đứa bạn như bà được chứ,mà có chuyện gì sao buồn bố mẹ bà lại… à

-Không tất cả là cái ông thầy ác ma chết tiệt đó,ông hành hạ mình đủ các kiểu,mình đã ghét học văn thì chớ lại còn bắt học từng chữ nữa thật là bực mà

Nó bắt đầu tuôn ra những ngày tháng vất vả nó đã,đang và sẽ phải chịu đựng

-Thôi bà cố gắng lên mọi chuyện rồi sẽ qua thôi mà,cố gắng chịu đựng 1 năm thôi

-Biết vậy chứ sao bây giờ

Ngày hôm sau ông ác ma kêu nó mang vở lên cho ông ấy kiểm tra (thời đại nào rồi còn kiểm tra lỗi chính tả chứ)

-NHiên TRung Hoa có bao nhiêu nước -tiếng ông thầy vang lên trong bầu không khí yên tĩnh,nó giật mình đứng lên giọng nhỏ

-1 ạ

NHưng ông thầy không nghe thấy đi xuống phía nó dơ tay lên tát cho nó 4 cái,nó đau điếng,nó đã làm gì sai chứ

-Cô bị câm à tôi hỏi mà dám không nói

-Em

Nó định lên tiếng phản bác thì bị ông thầy chặn họng không nói được gì đành lủi thủi ngồi xuống.HẮn nhìn thấy cảnh đó định lên tiếng bênh vực nó nhưng nghĩ lại chuyện nó đã làm với hắn thì hắn kệ cho mọi chuyện

-Mối thù này em sẽ trả lại cho thầy cái đồ ác ma của thế kỉ

Giờ ra chơi Hạnh tiến đến chỗ nó hỏi thăm

-Cậu có bị sao không thế?

_à không sao nhẹ ý mà

-tớ có chuyện muốn nói với cậu -vẻ mặt Hạnh có vẻ buồn bã

-Có chuyện gì thế nói tớ nghe xem nào-nó thấy vậy tò mò hỏi

-Tớ sắp phải chuyển trường rồi

-hả -nó hét to hết sức có thể làm cả lớp giật mình

-Sao lại vậy?có phải vì ông thầy ác ma không?

-KHông phải đâu tớ học ở chỗ tớ cho gần ý mà

Thế là nó phải xa Hạnh nhưng tụi nó vẫn có thể qua nhà nhau chơi cũng gần đó

Tin nó bị đánh lan ra khắp trường những đứa ghét thì vui rồi những người thích nó thì thấy buồn cho nó

_chị bị ông thầy ác ma đó đánh à -tiếng Huy chạy đến hỏi

-Ừ không sao nhẹ ấy mà

Rồi em nó,chị nó,có cả Hương cũng chạy đến nữa

-CHị làm sao mà để ông thầy ấy đánh ra nông nỗi này chứ -nhìn nốt tay trên mặt Hương lo lắng hỏi

-Thôi tôi không sao vẫn cười đây này -nó nhe răng ra cười với tụi nó

-Chịu rồi vậy mà nói không sao?-em nó thấy vậy lên tiếng

-Sao cậu suốt ngày bám theo em tôi vậy -chị nó thấy HUy đứng đó nên tức lắm

-Kệ tôi liên quan gì tới cô đây là chị tôi mà

-Ai là chị ông chứ

THế là cuộc xung đột giữa 2 đứa xảy ra,bọn nó chỉ đứng nhìn 2 đứa rồi cười cuối cùng thì cũng ra về.Kết thúc 1 ngày học dài và 1 kỉ niệm khó quên.Ngày hôm sau nó bước vào lớp đã nhìn thấy ông thầy ác ma ở trong đó.Nó lưỡng lự đi về chỗ của mình,ông nói gì đó nhưng nó không thèm nghe

-Nhiên em tham gia không?

Nó ngạc nhiên không biết ông ý đang nói chuyện gì,quay sang hỏi cái Linh bên cạnh

-Chuyện gì thế?

-Nhà trường tổ chức 1 cuộc thi đấu trí lớp sẽ cử 1 người tham gia,nên thầy muốn chọn và thi loại

Nó nghe xong đã hiểu

-Em không tham gia -nó nói giọng giận dữ

-Thái độ em là gì?-thầy nghĩ nó vẫn còn giận chuyện hôm qua

-Có gì đâu ạ,em nghĩ mình không đủ khả năng để tham gia thôi

-Được vậy Phong sẽ đi nha -quay sang hắn giọng ngọt xớt

-Ê bà để thằng Phong nó vượt mặt bà như vậy à -Tiếng Duy Anh chạy xuống chỗ nó

Nó suy nghĩ 1 lúc tại sao thầy không chọn người khác mà lai chọn hắn.Nó suy nghĩ 1 lát rồi đứng lên nói: