Skip to main content
logo-truyenbiz.net

Chương 93

3:28 sáng – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 93 tại dualeotruyen

Chiếc váy trắng và thanh lịch ban đầu trở nên bí ẩn và gợi cảm, kèm theo âm nhạc năng động đốt cháy cả khán đài.

Ánh sáng chiếu rọi, phản chiếu lên đôi mắt quyến rũ của cô ấy, đủ để làm hại cả một nước.

Ngôn Tiểu Nặc không ngờ rằng, Giản Minh một người luôn sống như trong nước phù dung, lại có một vẻ khác như này, trong từng bước nhảy của cô, luôn có ánh sáng chiếu theo, khiến mọi người không thể dời mắt.

Cùng với nhịp điệu nhanh dần của âm nhạc, tốc độ quay xoay vòng của cô lại càng nhanh hơn, giống như một dây leo đen trắng đang vội vàng phát triển.

Âm nhạc đột ngột dừng lại, Giản Minh cũng dừng lại, và ánh đèn sân khấu sáng lên ngay lập tức.

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên sau vài giây im lặng trên sân khấu.

Ngôn Tiểu Nặc nhướn mày và vỗ tay chúc mừng Giản Minh với một nụ cười, cô không ngờ rằng khi Giản Minh nhảy một điệu nhảy nóng bỏng lại bắt mắt đến như vậy.

Giản Minh rất lịch sự kết thúc màn trình diễn rồi mỉm cười sâu sắc với Ngôn Tiểu Nặc.

Hai người đều cười rất tự tin, Toàn Cơ đánh giá điều đó cực kỳ cao, nói với Mặc Tây Quyết: “Chỉ trong vòng có 10 phút, cô ấy lại có thể đảo ngược lại tình thế, đó không còn là lợi thế của thiên tài nữa.”

Khoé môi của Mặc Tây Quyết khẽ hé lên, không nói điều gì, đôi mắt đen chỉ nhìn chằm chằm về hướng Ngôn Tiểu Nặc, anh vốn dĩ là người đàn ông hút hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên, và ánh mắt của anh lúc này là một sự dịu dàng tinh tế, khiến ai nhìn vào cũng bị mê hoặc.

Toàn Cơ họ nhẹ lên một tiếng, cười nhẹ và nói: “Em đồng ý với điều kiện của anh.”

Mặc Tây Quyết nhướn mày, giọng điệu có ý cười, “Cam lòng đồng ý rồi sao?”

Toàn Cơ thu nụ cười về, nhìn ánh mắt rất chăm chú của Mặc Tây Quyết: “Vừa bắt đầu em thực sự có chút không hài lòng, nhưng sau một thời gian tiếp xúc, cho đến ngày hôm nay, em can tâm tình nguyện đồng ý rồi.”

Mặc Tây Quyết nhìn Ngôn Tiều Nặc rồi nói nhẹ nhàng: “Cô ấy vẫn còn vòng chung kết nữa.”

Đôi mắt của Toàn Cơ tràn đầy niềm tin và nhẹ nhàng nói: “Dựa vào màn trình diễn hôm nay của cô ấy, vòng chung kết còn khiến anh lo lắng sao?”

Đôi mắt của Mặc Tây Quyết đột nhiên lạnh buốt, “Cho dù cô ấy có năng lực thông qua vòng chung kết, nhưng những việc xảy ra ngày hôm nay anh không muốn xảy ra một lần nữa.” Toàn Cơ nhìn Mặc Tây Quyết, rồi lại nhìn Ngôn Tiểu Nặc và Giản Minh, trong lòng thở một hơi dài, chuyển chủ đề nói chuyện: “Giản Minh và cô ấy thật hợp nhau.”

Mặc Tây Quyết cười nhẹ: “Là cô ấy có khả năng.”

Toàn Cơ lườm Mặc Tây Quyết một cái, bất mãn nói: “Phải, cô ấy là giỏi nhất, không làm sao mà gặp được anh?”

Mặc Tây Quyết cau mày, “Không được nói linh tinh.”

Toàn Cơ đặc biệt chú ý đến vành tai đang đỏ của anh, nụ cười đầy trêu chọc, “Cô gái đó nói rất đúng, anh rất dễ bị xấu hổ mà.” = Mặc Tây Quyết dứt khoát quay đầu đi, không thèm để ý tới cô.

Ngôn Tiểu Nặc đúng lúc nhìn về phía đó, thì nhìn thấy cảnh tượng đó, nụ cười trên gương mặt cô đột nhiện bị giảm đi hai phần.

Phó Cảnh Dao cũng lầm bầm trong miệng, “Uyển Cừ à, cô nhìn người ta xem, đúng là trai tài gái sắc, thật khiến người ta ngưỡng mộ.”

Ngôn Tiểu Nặc ngồi xuống, chờ đợi phần công bố điểm. 9.8 điểm.

Tại thời điểm này, ba người đứng đầu vòng thi sơ khảo đã xuất hiện.

Mặc dù tràn đầy niềm tin trước đó, nhưng sau khi nghe thấy người dẫn Chương trình tuyên bố cô đã giành được vòng nguyệt quế, Ngôn Tiểu Nặc vẫn còn thấy hơi choáng váng.

Cô thực sự đã đạt được như mong muốn, có thể giải quyết được khó khăn trước mắt, thời khắc bước lên sân khấu nhận giải thưởng, cô có chút xúc động muốn bật khóc.

Người dẫn Chương trình cười và hỏi cô: “Cô Ngôn, hôm nay cô đạt giải nhất, cô có điều gì muốn nói không?”

Ngôn Tiểu Nặc nhìn xuống thấy mọi người đang nhìn mình, cô có được thành tích như vậy cũng khó tránh khỏi có chút căng thằng.

Mặc Tây Quyết nhìn chằm chằm vào cô đang đứng ở sân khấu, mặc dù có chút thận trọng, nhưng anh chưa từng thấy cô rực rỡ đến như thế, như thể trên cơ thể cô đang khoác lên một ánh sáng rực rỡ.

Anh muốn làm cho cô bình tĩnh hơn, nhìn cô với vẻ dịu dàng, trong đôi mắt anh đen sâu thẳm.

Ngôn Tiểu Nặc vừa nhìn thấy ánh mắt của Mặc Tây Quyết, cô liền hít một hơi thật sâu, khoé miệng hé lên một nụ cười rạng rỡ, giọng nói trong trẻo và tràn đầy tự tin: “Tôi tin rằng chỉ cần không dễ dàng từ bỏ, dù cho từng ở địa ngục cũng nhất định có thể đến được thiên đường.”

Lời cô vừa nói ra, dưới sân khấu đột nhiên tĩnh lặng.

Toàn Cơ bất giác đưa tay lên cằm, trong ánh mắt xinh đẹp có một kiểu khen ngợi sâu sắc khó tả thành lời.

Mặc Tây Quyết còn ngạc nhiên hơn, rồi cười và đứng lên, vỗ tay cổ vũ cô.

Hành động dẫn đầu của anh khiến tất cả mọi người cũng đứng lên, rộn ràng cổ vũ cho cô.

Một tràng vỗ tay dài kết thúc, người dẫn trương trình nở một nụ cười tươi rồi tuyên bố: “Mời ông Mặc Tây Quyết tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc lên sân khấu trao giải thưởng cho Ngôn Tiểu Nặc.” = Ngôn Tiểu Nặc nhìn anh bước về phía cô với một nụ cười, bước qua hàng hoa đầy màu sắc, và anh bước đến trước mặt cô.

Một cô gái đang bê giải thưởng tới, Mặc Tây Quyết lấy một chiếc cúp lấp lánh màu vàng rồi trao vào tay cho cô.

Trong giấy phút đó, đột nhiên Mặc Tây Quyết ôm chặt lấy cô.

Ngôn Tiểu Nặc bị bất ngờ, và kìm nén tiếng hét suýt chút nữa thì kêu ra, cô cảm thấy đôi môi mỏng cô anh chạm qua làn da trên má cô. “Chúc mừng em.”

Giọng nói của anh nhẹ nhàng ấm áp, giống như sao băng vụt qua cạnh tai cô vậy.

Ngôn Tiểu Nặc đứng sững nhìn cô ấy, ánh mắt đen của anh giống như những ngôi sao sáng trên bầu trời, đang nhìn cô như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Vì cái ôm đến một cách bất ngờ này mà bầu không khí dưới sân khấu của khán giả lên đến đỉnh điểm, như chưa từng thấy, tiếng hò hết, cổ vũ và tiếng vỗ tay không ngừng vang lên, còn anh thì đang quay lưng lại với những tiếng hò reo bên dưới và chỉ nhìn vào cô.

Cơ thể cao lớn của anh chặn tất cả những ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ, kỳ lạ đang hướng về cô, anh vì cô mà dựng lên một rào chắn nhỏ, còn cô thì chỉ nhìn vào anh, trong bất giác không cảm thấy sự nặng nề của chiếc cúp trong tay cô.