Skip to main content
logo-truyenbiz.net
Dưa leo tr Đam Mỹ Cậu Trợ Lý Nhỏ (Tiểu Trợ Lý) Chương 7: Tôi tuyệt đối không phải vai nam phụ cameo dễ dãi đâu

Chương 7: Tôi tuyệt đối không phải vai nam phụ cameo dễ dãi đâu

1:13 sáng – 04/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7: Tôi tuyệt đối không phải vai nam phụ cameo dễ dãi đâu tại dualeotruyen

11.

“Năm ngón tay xòe rộng ra, ngón trỏ chỉ thẳng hướng bi,” Môi Trương Dư Xuyên ghé sát vào tai Trương Cẩn Ngôn, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, nghe đều đều như tiếng phát ra từ máy móc, thế nhưng lại rất cuốn hút. Anh ta vừa nói vừa thản nhiên vươn tay trái nắm lấy tay Trương Cẩn Ngôn làm mẫu, đầu ngón tay khẽ lướt qua phần da cánh tay trần.trụi gác trên bàn bóng xanh xanh, hướng dẫn: “Ngón cái hơi chếch lên ngón trỏ để làm điểm tựa gậy.”

Trương Cẩn Ngôn cố giữ giọng mình bình thường nhất có thể, nói: “Được rồi ạ.”

Anh giai nam thứ, anh nhập, nhập vai đến phát nghiện rồi à…… Thật ra là anh đang kiếm cớ để sờ mó tay tôi đúng không, hư?

“Như thế này cách hơi xa.” Trương Dư Xuyên bỗng nắm hẳn tay trái Trương Cẩn Ngôn kéo về phía trước, nói: “Từ điểm đặt gậy cho đến đầu gậy cách khoảng một gang rưỡi là vừa.”

Cả bàn tay nằm gọn trong lòng bàn tay khô ráo ấm áp của Trương Dư Xuyên khiến mặt cậu đỏ rần: “Vâng.”

Chỉ là nắm tay thôi mà, không được đỏ mặt, Trương Cẩn Ngôn, khả năng kiềm chế đáng tự hào của mày lại biến đâu mất rồi??

Đúng lúc đó, tay phải Trương Dư Xuyên lại mò xuống nắm chặt lấy tay phải Trương Cẩn Ngôn, trầm giọng nhắc nhở: “Tay phải cầm cũng cách đuôi gậy một gang rưỡi.”

Vừa dứt lời liền túm bàn tay cậu xê dịch.

Bây giờ thì đến tai cậu cũng đỏ như gấc chín rồi: “…… Ngài Trương, tôi hiểu rồi ạ.”

Anh giai nam thứ! Tôi nghiêm khắc cảnh cáo anh! Không được sờ mó nữa! Còn sờ nữa tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu!

Nhưng đáng tiếc, kẻ tội đồ khiến Trương Cẩn Ngôn mặt đỏ tai hồng không hề nương tay mà lại càng thêm phóng túng. Anh ta đưa chân trái cọ sát vào chân trái Trương Cẩn Ngôn khiến hai cẳng chân dính sát vào nhau, rồi khẽ đẩy người về phía trước làm Trương Cẩn Ngôn cũng bước theo, tiếp tục nói: “Chân trái bước về bên trái một bước ngắn.” Chẳng đợi Trương Cẩn Ngôn kịp phản ứng, sếp Trương đã đưa chân phải tới dính sát vào chân phải của cậu, đẩy chân cậu chếch sang một bên, lại bình thản hướng dẫn: “Chân phải hướng ra ngoài một góc khoảng 50 độ.”

Sau chuỗi động tác này, hai người từ đầu đến chân từ trên xuống dưới dính chặt vào nhau rồi……

Ngoại trừ chỗ chết tiệt nào đó của Trương Dư Xuyên vẫn còn cách mông mình một khoảng hẹp ra……

Mà khả năng tự kiếm chế đáng kiêu ngạo của Trương Cẩn Ngôn đã bay đi chín tầng mây từ tám đời nào rồi, bây giờ đến một câu đáp lại cho có lệ cũng không mở miệng ra nói được, mặt đỏ bừng bừng ừ đại một tiếng.

Nếu học đến lúc biết đánh, chắc tôi bị anh thả dê từ đầu đến chân luôn mất……

Nếu không phải vì anh trông cũng ngon giai thì còn lâu tôi mới để yên nhé! Quấy rối tình dục!

Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, Trương Dư Xuyên lại một lần nữa thong thả buông tay trái đang nắm lấy tay Trương Cẩn Ngôn ra, nắm lấy chiếc cằm thon thon của cậu khẽ đẩy lên, nghiêm túc căn dặn: “Đầu cậu hạ thấp quá, tư thế phù hợp nhất là mặt cậu và gậy tạo thành góc vuông. Cậu phải nhắm sao cho đầu gậy, bóng với lỗ bóng cùng nằm trên một đường thẳng……”. Trương Dư Xuyên vừa nói vừa đặt tay phải lên đường eo mảnh khảnh của Trương Cẩn Ngôn, “Eo hạ thấp xuống, cách bàn càng ít càng tốt, sau đó……”

Trương Dư Xuyên ngừng một chút rồi nắm tay Trương Cẩn Ngôn đẩy thật mạnh về phía trước, cả người theo quán tính cũng dồn theo, chỗ.dưới.nào.đó tiếp xúc thân mật với mông Trương Cẩn Ngôn……

Ngày nào cũng chăm chỉ tập luyện, cái.mông vừa tròn vừa cong vừa mẩy.

Trương Cẩn Ngôn run rẩy, cả thế giới như nổ tung: ……

Ngài Trương! Sao ngài lại cứng lên rồi ngài Trương?! Ngài Trương ngài thế này có ổn không thế?

Cùng lúc đó, đầu gậy chọc mạnh vào trái bi cái màu trắng, bi cái lăn nhanh va vào trái bi xanh cạch một tiếng rõ ràng, trái màu xanh ngoan ngoãn lăn vào lỗ. Môi Trương Dư Xuyên vẫn ghé sát Trương Cẩn Ngôn, như có như không quét qua tai, từng chữ từng chữ dội thẳng vào não: “Một gậy vào lỗ.”

“Tuyệt quá ngài Trương! Tôi học được rồi!” Nhân lúc Trương Dư Xuyên đang buông lỏng, Trương Cẩn Ngôn nhảy vọt thoát ra ngoài, tim đập bình bịch, mặt đỏ như luộc, không muốn để anh ta trông thấy nên đứng quay lưng lại trốn trốn tránh tránh như tên ngốc.

Cả người rơi vào trạng thái bùng nổ lặp đi lặp lại —— bùng nổ —— lại hồi phục —— lại bùng nổ —— lại hồi phục……

Đờ mờ, đờ mờ, chuyện lớn rồi, sao anh giai nam thứ ôm mình xong lại cứng là thế beep nào?!

Ba giây sau, Trương Cẩn Ngôn chuyển sang trạng thái đông đá —— tan chảy —— rồi lại đông đá —— rồi lại tan chảy ……

Đờ mờ, chết mịe tôi rồi sao tôi lại cứng theo thế này!!

Trương Cẩn Ngôn mày mau tỉnh lại nhanh, Trương Cẩn Ngôn điềm tĩnh trấn định vững vàng đi đâu mất rồi?!

Đánh có một trận bi a, cả người bị thả dê sờ mó từ trên xuống dưới, núi băng nho nhỏ tan chảy thành núi lửa.dục.thiêu.đốt cmnl……

Sếp Trương vẻ mặt bình thản tư thái trang nhã khoanh tay đứng bên cạnh bàn, nhìn anh ta lúc này với con người tranh thủ thời cơ ra tay nham hiểm đi thả dê con nhà người ta cứ như hai người khác nhau vậy.

“Học xong rồi?” Trương Dư Xuyên nói đầy thâm ý: “Cậu đánh thử tôi xem nào.”

“……” Trương Cẩn Ngôn bắt đầu trù trừ lần chần.

Cậu đang mặc bộ quần áo mỏng thoải mái, cho nên cả người làm sao là lộ ngay.

Còn Trương Dư Xuyên lại mặc quần âu, có nhìn cũng chẳng phát hiện ra điều gì.

Má nó, anh giai nam thứ anh quá nham hiểm rồi! Trương Cẩn Ngôn không nói câu nào, mặt đỏ tai hồng cứng nhắc quay người, tránh cho Trương Dư Xuyên nhìn thấy chỗ bất thường trên người mình, lề rà lề rề chọc một gậy.

Quả không ngoài dự đoán, chọc trượt rồi……

Trương Dư Xuyên khẽ cười đi tới chỗ cậu, đôi mắt đen sắc như dao quét qua người cậu từ trên xuống dưới, nói: “Tôi cảm thấy cậu vẫn chưa học được đâu, để tôi dạy cậu thêm lần nữa.”

“Không phiền ngài Trương nữa!” Trương Cẩn Ngôn sợ mất mật, nhanh như sóc nhảy vọt sang một bên, vội nói: “Lúc nãy tay tôi trơn, ngài đánh trước đi.”

Trương Dư Xuyên khẽ ừ, đứng vào chỗ đánh một gậy.

Trong lúc đấy, Trương Cẩn Ngôn lại bắt đầu bật GV trong đầu, lần này là bàn.bóng.play……

Tên nhóc trai tơ chịu cảnh phòng đơn gối chiếc hơn hai mươi năm, mày không thể đói khát như thế này được!

Lúc Trương Dư Xuyên đánh tới quả thứ ba thì tác phẩm GV Trương Nặc Ngôn cũng đến đoạn cao trào. Trong não là cảnh mình nằm sấp trên bàn bóng, hai chân mở rộng, cho dù vậy người trước mặt vác bộ mặt lạnh lùng, chỉ có điều là anh ta đang lấy chiếc gậy đánh bóng đâm vào chỗ nào đó không nên miêu tả dưới người của Trương Cẩn Ngôn, xoay xoay vặn vặn mở rộng vô cùng gian xảo.

Bẹp, chiếc gậy được rút ra để lộ những nếp gấp hồng hào, một chân của Trương Cẩn Ngôn được gác lên bàn, sau đó, từ phía sau đẩy tới thật mạnh…….

Đúng lúc tác phẩm điện ảnh kia phát đến đoạn gay cấn, Trương Dư Xuyên đứng thẳng người, cầm gậy đánh bóng vỗ vào lòng bàn tay, bộp một tiếng vang dội.

Trương Cẩn Ngôn lập tức pause màn cao trào trong đầu, hít sâu một hơi.

Tỉnh táo lại, kiềm chế nào, tôi tuyệt đối không phải vai nam phụ cameo dễ dãi đâu.

“Đến lượt cậu.” Trương Dư Xuyên chống gậy đi tới nâng cằm cậu, vừa vân vê chiếc gậy đánh bóng trong tay như đang thử độ lớn……

“À, được.” Cậu trợ lý đáng thương đầu óc vẫn đang trên mây mơ mơ màng màng đứng vào chỗ. Bàn bi này trừ hai quả ở góc hơi khuất còn lại thì Trương Dư Xuyên đánh vào lỗ hết rồi, thế nên Trương Cẩn Ngôn lòng mang chí lớn đánh nhanh thắng nhanh để còn chuồn, cúi người, chú ý tư thế thật chuẩn, quyết không để vị kia tiếp tục thả dê, nhắm chuẩn……

“Chưa tới à.” Trương Dư Xuyên vẫn không có ý định hạ vuốt sói, bước tới sau lưng Trương Cẩn Ngôn, không nói thêm câu nào luồn tay xuống nhấc một chân cậu gác lên bàn, rồi vô cùng chính nhân quân tử nói: “Nếu không với tới thì có thể đứng thế này.”

Trương Cẩn Ngôn: ……

Anh giai nam thứ, anh còn làm thế này nữa là tôi báo cảnh sát đấy!